Ánh mắt Hổ Tử nhìn Trình An Nhiên dần thay đổi, từ sự khinh thường ban đầu, đến sau này thêm một chút sùng bái, nhưng cậu bé vẫn nghiêm mặt, rõ ràng vẫn nhớ chuyện xích mích với Trình An Nhiên lúc trước, Trình An Nhiên cũng không vạch trần cậu bé.
Mấy đứa trẻ bình thường ham chơi, nhưng chỉ cần nhắc đến học tập thì đều rất cố gắng và nghiêm túc, điểm này Trình An Nhiên rất hài lòng.
Khoảng chín giờ hơn, một số phụ huynh có con nhỏ trong gia thuộc viện đã làm xong việc nhà, rảnh rỗi đều chạy đến đây xem Trình An Nhiên dạy học, người lớn trẻ con vây quanh ở một bên cười nói ầm ĩ, hoàn toàn không cảm thấy mình nên nói nhỏ tiếng.
Người cầm đầu là mẹ Nhị Nha, nói chuyện rất lớn, còn xen vào khi Trình An Nhiên đang giảng bài.
“Vợ đội trưởng Ngụy, cô có thể đảm bảo những đứa trẻ này sẽ cải thiện được điểm không? Người ta trả cho cô năm hào một ngày đấy, tiền này dễ kiếm thì dễ kiếm thật, nhưng cô cũng phải xứng đáng với giá tiền người ta bỏ ra chứ? Số tiền này gần đủ mua hai cân thịt rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây