“Ra ngoài giải quyết chút việc.” Ngụy Mặc nhìn Trình An Nhiên, cảm thấy cô giống như một quả bóng nước, chỉ cần dùng tay chọc nhẹ một cái là sẽ vỡ ra ngay, khiến người ta vô thức có cảm giác muốn bảo vệ.
“Ồ, em phải về rồi, anh giải quyết xong việc chưa?”
Ngụy Mặc gật đầu “Ừ.” một tiếng, thấy hai tay Trình An Nhiên trống trơn, anh mím môi nói: “Có muốn đi dạo thêm một lát không?”
Trình An Nhiên lắc đầu: “Không cần, em đã đặt may quần áo rồi, hai ngày nữa đến lấy là được, chỉ là chưa mua được quạt điện.”
Ngụy Mặc gật đầu: “Vừa rồi thấy sắc mặt em hơi hoảng, có phải gặp chuyện gì không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây