Bình Bình nhìn chân Tần Thi, nghiêm túc nói: “Được rồi mẹ, con sẽ giám sát mẹ, không để mẹ chạy nhảy.”
Tần Thi nhẹ nhàng nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ của Bình Bình, nói: “Được đó, vậy thì làm phiền con rồi.”
Bình Bình chớp chớ mắt, dựa vào người Tần Thi, trong ánh mắt đều là vẻ dịu dàng ôn nhu: “Không phiền chút nào.”
Cố Thanh Hải ngồi trên ghế phó lái nhìn thấy mấy người ngồi dưới gần gũi thân mật như vậy, nhịn nửa ngày cuối cùng cũng nhịn không được đành nói: “Con cũng sẽ giúp mẹ làm việc nhà!”
Nói xong lại có chút xấu hổ, lập tức quay đầu đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây