“Được rồi, phòng cũng đã xem xong hết, nên đi đón Cục Than gửi nuôi bên nhà bà Triệu về thôi, có ai muốn đi với mẹ không nào?” Tần Thi thấy Cố Thanh Hải còn đang muốn nói gì, lập tức mở miệng giành trước nói sang chuyện khác.
“Con con con! Con muốn đi!” An An đã sớm nhớ tới Cục Than.
Tinh thần của Bình Bình cũng tỉnh táo trở lại, đã lâu chưa thấy, cậu nhóc cũng rất nhớ Cục Than: “Con cũng đi nữa.”
“Vậy đi thôi.” Tần Thi mỗi tay dắt một đứa, bước nhanh ra khỏi nhà.
Cố Thanh Hải nhìn bóng dáng của Tần Thi, đột nhiên mở miệng: “Con cũng không phải là con nít.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây