Ba Lục hỏi: “Phiền đến người ta như vậy cũng không tốt lắm nhỉ?” Dù sao chút hàng hóa buôn bán này của bọn họ cũng quá nhỏ.
Ông nghe Lục Trạch Thiên nói, người ta có cả đoàn xe, vài chiếc xe vận tải, chở hàng hóa thu phí theo trọng lượng, một chuyến là có thể kiếm được mấy trăm.
Chở hàng về tới huyện cho bọn họ thế này, phí vận chuyển thật sự chỉ là một khoản cực nhỏ trong những khoản cực nhỏ của người ta, phiền phức còn chưa đủ, bên kia có thể giúp đỡ được bao lâu?
“Đúng vậy.” Mẹ Lục lo lắng nhất là chuyện này.
“Cậu ấy có người làm phía dưới, không phải là tự mình làm, phân phó một câu là có người làm rồi. Chút lộ phí này của nhà ta cậu ta cũng chướng mắt, nhưng người làm phía dưới lại không giống vậy, bọn họ có thể kiếm được một chút là sẽ kiếm, không có ngần ngại nhiều.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây