Anh ngẩng đầu lên một chút, ánh mắt không cẩn thận liếc tới người đang ngồi đưa lưng về phía mình, Tần Thi mặc một bộ quần áo mùa thu bó sát.
Cô vừa mới cởi một lớp áo dày bên ngoài, không cẩn thận đem đai lưng áo thu kéo lên một ít, lộ ra một chút eo.
Sau khi Lục Trạch Thiên nhìn thấy một mảnh da trắng nõn tinh tế, lập tức cúi đầu xuống, không dám tiếp tục lộn xộn nữa.
Lục Trạch Thiên ngồi xổm trên mặt đất nhìn chằm chằm giày của mình, khuôn mặt chìm trong bóng tối, khó có thể nhìn thấy biểu cảm và ánh mắt của anh. Nhưng hai cái lỗ tai đỏ bừng của anh đã để lộ ra vài phần suy nghĩ trong lòng.
Tần Thi kéo áo xuống, chui vào trong chăn ngước đầu nhìn Lục Trạch Thiên, thấy anh còn ngồi xổm trên mặt đất mân mê giày, cảm thấy buồn cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây