Nghe vậy, Lục Hành Chu cười một cái, nhìn cô bằng ánh mắt ẩn ý: "Anh rất mong chờ, hy vọng sẽ sớm một chút."
Hướng Vãn nhịn cười: "Anh cứ từ từ chờ đi."
Lục Hành Chu có vẻ hơi thất vọng thở dài.
Hướng Vãn cong môi, bắt đầu làm nũng: "Em đói rồi!"
Lục Hành Chu liếc nhìn xung quanh, lặng lẽ véo nhẹ ngón tay cô, đầu ngón tay mềm mại, anh cười khẽ: "Muốn ăn gì?"
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây