Lục Hành Chu liếc nhìn thằng bé, chậm rãi nói: "Con không có cơ hội đâu, đừng nghĩ nữa."
Cẩu Đản không muốn để ý đến anh, cô của thằng bé còn chưa nói gì mà.
Nhìn ánh mắt sáng lấp lánh của Cẩu Đản, Hướng Vãn cười nói: "Chờ con lớn rồi hãy nói."
Nếu sau này còn nhớ thì, ừm, hy vọng đến lúc đó Cẩu Đản sẽ không thấy xấu hổ.
Cẩu Đản không vui lắm, nằm sấp trên vai cô, nhìn dáng người cao lớn của Lục Hành Chu, có chút hâm mộ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây