Cuối cùng cũng có được đáp án.
“Chủ nhân, ông ta hẳn là Bác Cổ Tín Giới. Ông ta không sống được bao lâu nữa, loại virus trên người đã ăn sâu vào cơ thể. Hiện giờ nó đang ăn mòn hết các cơ quan, có thể ngồi ở đây hoàn toàn nhờ vào một hơi thở chống đỡ.”
“Nơi này không có người nào nữa, xem ra Bác Cổ Tín Giới có tính toán khác rồi.”
“Chủ nhân có thể hỏi ông ta...”
Đường Mộng vỗ nhẹ vào tay Cố Thiếu Diễm. Cô tiến lên một bước, dùng giọng chắc chắn nói với ông lão: “Ông là Bác Cổ Tín Giới, tôi nói đúng không?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây