“Yên tâm đi, tôi sẽ đưa mọi người về an toàn.”
“Cố Thiếu Diễm, chúng tôi đều là những cá thể độc lập, không phải trách nhiệm của anh, cũng không cần anh vì đồng đội mà hy sinh điều gì. Mặc dù chúng tôi là binh lính dưới quyền nhưng anh không có nghĩa vụ này, anh có hiểu không?”
“Tôi biết.”
“Anh biết thì đừng nói mấy lời này, chớ quên rằng Đường Mộng vẫn đang ở nhà chờ mình. Tính tình cô ấy yếu đuối, chỉ có anh mới chịu được. Đổi lại người khác chưa chắc đã đối xử tốt với cô ấy, anh nỡ nhìn cô ấy sống trong đau khổ cả quãng đời còn lại sao?”
“Lăng Khải Minh, cách an ủi người của cậu không cao siêu gì nhưng... không ngờ đã nắm được điểm yếu của tôi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây