“Không sao, em ngồi nhiều sẽ quen thôi.”
Đường Mộng thực sự phục rồi. Sáng sớm ra khỏi nhà còn tươi tắn rạng rỡ, đến chiều tiều tụy đến mức không thể nhìn nổi.
“Lần này nghe lời anh. Ngoan, anh đưa em đến nhà khách nghỉ ngơi một chút.”
Cố Thiếu Diễm dìu vợ mình, mở một phòng ở nhà khách dìu vợ vào nghỉ ngơi. Xác nhận tình hình của cô, Cố Thiếu Diễm ra ngoài dùng phiếu mua lương thực mua một cân gạo, đổi lấy vài quả trứng.
Anh mượn bếp của nhà khách, nấu cháo gạo.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây