Sáng sớm, việc đầu tiên Đường Mộng làm là đặt một cái nồi đất lên bếp lò. Trong nồi đất có một con gà nguyên con với một ít táo đỏ và kỷ tử, những thứ này đều do Đường Mộng mua ở cửa hàng cung ứng trước đó. Còn con gà thì đương nhiên là sản phẩm của căn nhà an toàn. Trước đây mua gà con từ Vương Gia Câu về, Cố Thiếu Diễm đã làm cho chúng một cái ổ, đặt ở góc sân trước. Sau đó trời lạnh, Đường Mộng liền ném hết chúng vào sân trước của căn nhà an toàn, giao cho Tiểu Mộng trông nom. Lần này cô cũng lười không muốn bắt hết chúng ra, nếu Cố Thiếu Diễm về hỏi thì cô sẽ nói trời lạnh, gà con với vịt con đều không chịu được.
Dọn dẹp nhà cửa, ăn sáng xong, Đường Mộng theo thường lệ nằm bên bếp lò. Trên người cô đắp chăn, tay cầm một quyển sách đọc. Nằm mãi đến gần 11 giờ, tiếng chìa khóa mở cửa quen thuộc mới vang lên.
Đường Mộng đứng dậy, nhìn về phía cửa, dáng người cao lớn của Cố Thiếu Diễm xuất hiện ở đó.
Với cô thì hai người chỉ mới xa nhau hơn nửa tháng nhưng với Cố Thiếu Diễm, thời gian hai người không gặp nhau đã hơn một tháng. Trong mắt anh ẩn chứa nỗi nhớ nhung xen lẫn xúc động. Đặc biệt là khi anh nhìn thấy Đường Mộng đứng đó xinh đẹp như vậy, cảm xúc trong mắt không ngừng cuộn trào.
“Anh về rồi à? Lần làm nhiệm vụ này thuận lợi chứ?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây