Đã là đồ ăn trộm, vậy cô ăn trộm cũng không có gì sai chứ?
Ít nhất sau khi cô ăn trộm, còn có cơ hội trả lại chủ cũ.
Tự tìm cho mình một lý do thuận tay dắt dê, Đường Mộng thu hết đồ trong triển lãm vào nhà an toàn. Không chỉ đồ cổ của quê hương, ngay cả đống đồ cổ của nơi này cũng không tha.
Tiểu Mộng không hiểu hành động mơ hồ của chủ nhân nhà mình, nghi hoặc hỏi: “Chủ nhân, cô thu đồ cổ của quốc gia mình thì tôi còn có thể hiểu. Nhưng cô thu đồ của nước người ta làm gì?”
“Cậu ngốc à? Tìm thời gian chín muồi bán cho thương nhân yêu nước của chỗ này, đến lúc đó chẳng phải còn có thể kiếm thêm một khoản sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây