“Bữa này... quá thịnh soạn rồi Mộng Mộng.”
Đường Mộng dừng cánh tay đang múc canh. Nhìn vài món đối với chế độ ăn uống thường ngày mà nói có phần hơi tiết kiệm, cô thăm dò hỏi: “Thịnh soạn sao? Tôi, tôi thấy... cũng ổn mà?”
“Mộng Mộng, cô đừng khách sáo với tôi quá. Chỉ làm canh trứng mà cho một miếng mỡ lợn to như vậy, nhà tôi nấu ăn chỉ khi hầm củ cải trắng mới phết một lớp dầu dưới đáy nồi. Những lúc khác cơ bản đều nấu cùng dưa muối, như vậy không cần cho muối cũng có vị.”
“Cô đến nhà tôi ăn lần đầu, cũng không có món gì ngon. Chỉ có thể làm một bát canh trứng, cô đừng chê nhé.”
“Tôi chê gì chứ. Chắc cô không biết nhà người khác mười ngày hoặc nửa tháng cũng không ăn được một quả trứng. Bát canh này của cô đặc như vậy, chắc tốn không ít trứng đâu nhỉ? Hơn nữa bánh ngô này ngon hơn bánh bánh bột loại ba nhiều. Đến nhà ai dùng bữa cũng chẳng có đãi ngộ này. Tôi nói cho cô biết nhé, lần sau đừng cố ý làm món gì cho tôi nữa. Nếu không tôi chẳng đến nữa đâu.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây