“...”
Nghĩ đến bố mình đã hơn bốn mươi tuổi rồi mà vẫn còn sợ ông Đổng, không hiểu sao lại thấy hơi sảng khoái.
Anh ta vội vàng gạt bỏ suy nghĩ trong lòng, nở một nụ cười ngượng ngùng để thể hiện lịch sự với mọi người. Kế đó quay người mở cửa sân, chạy vội ra khỏi nhà Đổng Xương Vinh.
“Uy lực của ông Đổng vẫn không giảm sút như xưa nhỉ.”
“Cậu cũng không tệ, tuổi còn trẻ đã leo lên được vị trí thủ trưởng, chắc cũng phải liều mạng không ít. Là một người đàn ông chân chính nhưng mà... giờ cậu cũng đã có gia đình rồi, trước khi làm việc gì nhớ cân nhắc nhiều hơn. Cậu ở vị trí này vốn đã không dễ dàng, có nghĩ đến nếu bản thân không còn nữa thì người vợ của cậu sẽ phải chịu đả kích như thế nào không? Quân đội vốn không phải nơi bình yên.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây