Vi Tiểu Yến vung tiền với phiếu, lắc mông về nhà.
Thời khắc này Mao Trúc ngồi trong phòng đứng ngồi không yên. Đợi Hạo Tú Mai vào phòng, cô ta vội vàng chạy đến hỏi: “Mẹ, những gì mẹ vừa nói là thật sao?”
“Tất nhiên là thật. Trong mắt người ngoài, bố con vẫn là một chính ủy có quyền có thế. Ngược lại trong quân đội, mọi người đều biết chức vụ của bố con chỉ dừng lại ở chính ủy, tương lai không còn khả năng thăng tiến nữa. Hơn nữa nếu lại xảy ra vấn đề gì, e rằng chức vụ chính ủy cũng không giữ được.”
“Vậy, vậy phải làm sao bây giờ... Mẹ ơi, chuyện lần này thật sự không phải lỗi của con. Tin đồn này không phải do con truyền ra, con... con chỉ... chỉ muốn dùng chuyện này để kích thích Đường Mộng thôi.”
Hạo Tú Mai mệt mỏi ngồi xuống ghế sofa, một tay chống đầu thở dài.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây