Vừa đi vào, Kiều Trân Trân liền mất hứng nói: “Rõ ràng là được mời tới ăn cơm, kết quả người tới còn bị ngăn cản không cho vào. Lần sau không bao giờ tới nữa.” Mười phần mười một đại tiểu thư được nuông chiều từ bé, vênh váo tự đắc.
“Được, lần sau không tới nữa!” Tống Cẩn cưng chiều sờ đầu cô.
Tống Nhu ở phía trước dẫn đường, nghe nói như thế suýt nữa cắn nát răng. Cô ta cố ý đi ra muộn một chút vì ra oai phủ đầu Kiều Trân Trân, nào ngờ cô lại diễn xuất như này. Không phải là lần đầu tiên người nông thôn nhìn thấy cảnh vệ viên phải bị dọa đến không dám nói chuyện mới đúng sao.
Nghĩ mãi mà không rõ cô ta cũng không nghĩ nữa, chẳng qua nhìn thấy Tống Cẩn mỉm cười cưng chiều Kiều Trân Trân khiến trong lòng có chút không thoải mái. Thôn nữ như vậy làm sao xứng đôi với anh Cẩn phong quang tế nguyệt của mình.
Đi tới Tống gia, Điền Hồng mặc trang phục màu đỏ sậm quý khí bức người ngồi ở trong phòng khách tiếp đón bọn họ bày ra khí thế nữ chủ nhân. Tống Quảng Lương ở thư phòng, bảo mẫu đã đi lên gọi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây