“Trân Trân nhà ta thật tốt. Rốt cuộc anh không thể rời khỏi em.” Tống Cẩn ôm Kiều Trân Trân rồi cọ mặt vào vành tai và tóc mai cô. Hai vợ chồng lại không xấu hổ, không để ý hình tượng mà đùa giỡn một phen.
Tống Đại Bảo nhìn tình hình bên ngoài, ra vẻ cao thâm địa mà nói với ba đứa còn lại: “Xem ra phải nửa giờ nữa mới có thể ăn cơm chiều, hai người này nháo lên không nhanh kết thúc như vậy.”
Tống Tiểu Bảo: “Thật ngây thơ!”
Nói xong, Tống Tiểu Bảo cầm một miếng thịt viên lên đút vào miệng. Hiện tại cậu đã hoàn toàn chấp nhận hiện thực, ba mới là tình yêu đích thực của mẹ, cậu và anh trai chính là ngoài ý muốn.
Kiều Trân Trân: Tống Tiểu Bảo, con biết chân tướng rồi, các con chính là ngoài ý muốn!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây