Kiều Trân Trân nhảy dựng lên, tức giận nói: “Chúng ta không phải đã nói rồi sao, không đi Bắc Kinh với anh!”
“Không được, nhất định phải về cùng nhau!” Thái độ của Tống Cẩn rất cứng rắn.
Lần này, đến lượt Kiều Trân Trân bị chọc cười, lạnh lùng nói: “Tống Cẩn, anh có tư cách gì mà quyết định thay tôi?”
“Chỉ vì anh là chồng em, em phải nghe lời anh. Em yên tâm, mặc dù bây giờ anh kiếm không được nhiều, không thể để hai mẹ con em ngày nào cũng ăn thịt.
Nhưng thời gian này sẽ không kéo dài quá lâu, anh sẽ chăm sóc tốt cho hai mẹ con em.” Trong mắt Tống Cẩn lóe lên ánh nhìn nghiêm túc và kiên định.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây