Quang minh chính đại ôm eo Tống Cẩn, trong lòng Kiều Trân Trân vui như nở hoa. Tiện tay sờ một cái, cơ bắp này khá săn chắc. Chỉ cần tưởng tượng đến dáng vẻ tám múi của Tống Cẩn, Kiều Trân Trân đã vui đến quên cả trời đất, tay không ngừng động đậy.
Tống Cẩn vừa đạp xe, vừa âm thầm chịu đựng sự “trêu chọc” của Kiều Trân Trân, suốt dọc đường hai tai đều đỏ bừng. Nhưng anh cũng không lên tiếng ngăn cản, chỉ cảm thấy nhiệt độ ở eo thật kinh người, nóng đến mức cả người anh thấy bứt rứt trong người.
Đến trấn trên Kiều Trân Trân xuống xe, thấy Tống Cẩn mặt đỏ bừng còn đầu đầy mồ hôi, có chút ngạc nhiên, trời nóng thế sao? Vì vậy cô mua bốn cây kem que, mỗi người một cây ăn.
Bốn người trước tiên đi dạo một vòng cửa hàng quốc doanh, mua cho Tống Cẩn hai chiếc áo sơ mi, còn Tống Đại Bảo và Tống Tiểu Bảo mỗi người một chiếc mũ. Kiều Trân Trân không mua, chủ yếu là không thích, trong mắt Kiều Trân Trân đều là đồ quê mùa không chịu được.
Tống Cẩn tưởng Kiều Trân Trân đang tiết kiệm tiền, trong lòng hơi khó chịu. Khoảng thời gian này mặc dù Kiều Trân Trân vẫn luôn tiêu tiền, nhưng đều là tiêu tiền cho gia đình. Bản thân cô thực sự không tiêu bao nhiêu, quần áo cũng đều là những bộ Tống Cẩn mua trước khi đi học đại học.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây