Từ Phương Lương cười ha hả, nói: “Tống Cẩn, cậu không biết đâu, dạo trước có người ở quê giới thiệu đối tượng cho Lý Khải Minh. Cậu ta không hỏi người mai mối cô gái đó có xinh không, mà chỉ hỏi cô ấy nấu ăn có ngon không, còn nói không ngon thì thôi.”
“Tất nhiên phải hỏi rồi, sống trên đời, ăn uống ngủ nghỉ thì ăn là đứng đầu. Có bản sự lát nữa cậu đừng ăn, nhìn chúng tôi ăn.”
“Sao tôi lại không ăn, tôi phải ăn, còn phải ăn thật nhiều, ăn cả phần của anh nữa!”
Kiều Trân Trân đã muốn mời họ đến ăn cơm từ lâu rồi, chỉ là dạo này nhà máy quá bận, mãi đến khi bản vẽ thiết kế máy đào rãnh chính thức được đưa vào sản xuất thì những người này mới có thời gian đến.
Nhìn thấy một bàn đầy ắp rượu ngon thức ăn ngon, mắt Lý Khải Minh và Từ Phương Lương đều sáng lên, miệng gọi “Chị dâu” ngọt như mía lùi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây