Nghe Kiều Trân Trân nói bên cô còn có mấy người bạn cũng muốn vào trong xem nhưng không có vé vào cửa. Thẩm Chấn Quốc không nói hai lời lập tức sắp xếp một cán sự nhỏ dẫn họ đi lối dành cho nhân viên.
Bên phía Thẩm Chấn Quốc còn có chút việc, vì vậy không nói chuyện với Kiều Trân Trân bao lâu thì đã tách ra.
Cán sự bộ ngoại thương Tiểu Lưu đi theo Kiều Trân Trân thì thấy khoảng mười mấy hai mươi thanh niên trai tráng ăn mặc chỉnh tề đứng thành hai hàng ngay ngắn. Họ mặc đồng phục màu xanh lam, trong tay còn xách hộp quà đẹp.
Nhìn thế nào cũng không giống là vào xem chơi.
Kiều Trân Trân đúng lúc đưa cho Tiểu Lưu một hộp quà, cô nói: “Đồng chí Tiểu Lưu, đây là hộp quà tương ớt do chúng tôi sản xuất, anh cầm về cho người nhà nếm thử, hương vị rất ngon. Chúng tôi còn xuất khẩu sang nhiều quốc gia, những điều này Thẩm lão cũng biết, anh cứ yên tâm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây