“Tống Quảng Lương, ông còn nhớ mình đã lên chức như thế nào không? Là dựa vào quan hệ nhà ngoại của mẹ tôi, nếu không thì chỉ bằng một tên nhà quê nghèo hèn như ông, làm sao có được ngày hôm nay!”
“Ông vong ơn phụ nghĩa, ngoại tình, khiến mẹ tôi tức chết, tôi không đi tìm ông gây phiền phức, ông vậy mà dám nhiều lần chạy đến trêu chọc tôi, ông đã tìm hiểu rồi, cũng nên biết rõ, tôi không còn là Tống Cẩn mặc ông nhào nặn như trước nữa rồi.”
“Khuyên ông một câu, đừng đến trêu chọc tôi, nếu không, chức vụ phó bộ trưởng tổ chức của ông cũng đừng giữ nữa!”
Mỗi một câu nói của Tống Cẩn đều đập mạnh vào trái tim của từng người có mặt tại hiện trường, ngọn lửa giận dữ trong mắt anh như muốn thiêu rụi Tống Quảng Lương, cho dù là Tống Quảng Lương đã lăn lộn nửa đời trên quan trường cũng chưa từng thấy ánh mắt sâu thẳm lạnh lẽo như vậy, khiến ông ta lạnh cả người.
Nhìn đôi mắt như vậy, Tống Quảng Lương không hề nghi ngờ tính xác thực trong lời nói của Tống Cẩn, bây giờ ông ta đã là nỏ mạnh hết đà, còn Tống Cẩn lại như mặt trời ban trưa, sau khi cân nhắc lợi hại, Tống Quảng Lương không nói gì, dẫn theo gia đình rời đi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây