“Đúng vậy, mẹ, mẹ nhìn con xem, con chỉ có mười mấy bộ quần áo mùa hè, còn chuyện con có tám đôi giày, con đã nói rồi, con đã rất khiêm tốn, rất khiêm tốn rồi.”
Như vậy xem ra, hình như quả thật rất khiêm tốn, bây giờ ngoại trừ việc hai anh em khoe khoang chút đồ ăn ngon ra, thì cơ bản cũng không làm chuyện gì khác người, ngược lại người không khiêm tốn ở trong nhà này là cô.
Kiều Trân Trân cho hai cậu bé một ánh mắt tán thưởng, nói: “Làm tốt lắm, cứ tiếp tục như vậy!”
“Mẹ, con muốn ăn thêm hai miếng thịt rắn xem như là phần thưởng. Nếu không, mẹ lấy ra một ít từ phần để lại cho cha được không? “Tống Tiểu Bảo nhìn Kiều Trân Trân.
“Con cũng muốn, con cũng muốn.” Tống Đại Bảo cũng không cam lòng bị bỏ lại phía sau nên cũng ồn ào theo.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây