Ông ấy còn nói với Tống Cẩn: “Tống Cẩn cậu ăn ít một chút, Trân Trân ở nhà, lúc nào cậu cũng có thể ăn được, để cho tôi ăn nhiều hơn một chút đi.” Ông ấy cũng không nghĩ đến việc tuy rằng bọn họ không có ở chung, nhưng lần nào Kiều Trân Trân làm đồ ăn ngon thì ông ấy lại không được ăn.
Nếu bị ông ấy phát hiện hiện Tống Cẩn và Kiều Trân Trân bí mật ăn cái gì ngon mà không để lại cho ông ấy thì ông ấy sẽ nổi giận, thật sự không có một chút khí thế nào của đại lão Thái Sơn, giống như bằng tuổi hai anh em Tống Đại Bảo vậy.
Hạ Sơn đến từ Hỗ thị (Thượng Hải) nên không giỏi ăn cay cho lắm, chỉ ăn một miếng gà thôi đã cay đến mức đổ mồ hôi rồi, Kiều Trân Trân đặc biệt rót cho cậu ta một ly nước chanh mật ong, cái này có thể làm dịu bớt cảm giác cay đi.
Trong mì cán bằng tay không có cho tương ớt nên cậu ta đã ăn được hết ba bát lớn, sau khi ăn xong mới nhận ra mình ăn hơi nhiều nên liền đỏ mặt.
Cơm nước xong, Kiều Trân Trân bắt đầu chiên khoai lang cho hai anh em Tống Đại Bảo, hai đứa nhỏ không chạy ra ngoài chơi nữa, mà ngoan ngoãn canh giữ ở bên cạnh Kiều Trân Trân, thỉnh thoảng còn ăn vụng một hai miếng, bình thường thì bọn nhỏ vừa ăn xong là chạy đi chơi ngay.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây