Xuyên 80: Cưng Vợ Thành Nghiện, Chồng Quân Nhân Không Cho Ly Hôn!

Chương 9:

Chương Trước Chương Tiếp

Thấy Lâm Hạ thích thú, ánh mắt Trình Gia Húc như được gió xuân vuốt ve, dịu dàng đến lạ.

“Anh dậy từ năm giờ. Tập thể dục xong ghé về khu nhà tập thể lấy canh gà.

Con gà này là mẹ nuôi đấy, hôm qua bà còn dặn anh sáng nay phải đến lấy.

Bà hầm nửa con, anh mang nửa còn lại về. Trưa nay anh làm món gà xé ăn nhé? Hay em thích gà kho hơn?”

“Gà kho đi! Nhưng nhớ cho nhiều ớt vào!”

“Không thành vấn đề, ăn xong anh đi chợ mua thêm nguyên liệu.”

Trình Gia Húc gật đầu chắc nịch, rồi lại hỏi:

“Em còn muốn ăn gì nữa không?”

Lâm Hạ nghĩ ngợi:

“Để em đi lấy đũa đã, vừa ăn vừa nghĩ cũng được mà.”

“Để anh!”

Trình Gia Húc nhanh tay lấy bát đũa, hai người vừa ăn vừa trò chuyện, không khí ấm áp như nước chảy.

Ăn xong, Trình Gia Húc rửa bát chuẩn bị ra ngoài.

Lâm Hạ do dự một chút, rồi đề nghị anh tiện thể mua giúp cô một bộ quần áo mới.

Không chút do dự, Trình Gia Húc lập tức đồng ý, còn cẩn thận hỏi cô thích kiểu gì, cỡ bao nhiêu, hoàn toàn không có chút nào khó chịu vì cô không mang theo sính lễ tám bộ quần áo bốn mùa như phong tục.

Lâm Hạ cảm thấy giao tiếp với Trình Gia Húc thật dễ dàng, người thì đẹp trai sáng sủa, cơm nấu lại ngon, ánh mắt nhìn anh vô thức dịu đi vài phần.

Trình Gia Húc nhận ra ánh mắt ấy cho nên khẽ cúi đầu cười, nụ cười nhè nhẹ, trắng sáng, ánh mắt cong cong như trăng non, ấm áp đến mức khiến người ta tan chảy.

Vẻ lạnh lùng ngày thường hoàn toàn tan biến không chút dấu vết.

Lâm Hạ im lặng mấy giây, bỗng nhiên nghiêm túc nói:

“Trình Gia Húc, đợi đã!”

Cô trông bình tĩnh, thậm chí còn có vẻ nghiêm nghị như sắp truy hỏi tội ai đó.

Trình Gia Húc vẫn giữ dáng vẻ dịu dàng, ngoan ngoãn nghiêng người về phía cô:

“Sao vậy?”

“Cúi xuống.”

Anh không do dự, làm theo lời cô.

Khoảng cách giữa hai người nhanh chóng rút ngắn, bầu không khí bắt đầu nóng lên từng đợt.

Chạm vào ánh mắt căng thẳng của anh, Lâm Hạ bất ngờ vòng tay ôm lấy cổ Trình Gia Húc.

“Mở miệng ra.”

“Hả?”

Trình Gia Húc còn chưa kịp phản ứng.

Giây tiếp theo, đôi môi mềm mại của cô đã áp vào, mang theo dòng điện tê dại khiến anh toàn thân run rẩy.

Yết hầu anh khẽ chuyển động, ánh mắt nóng bỏng gắt gao dán chặt vào cô.

Thấy đôi mắt đẹp lấp lánh cuối cùng cũng nhuốm đầy tình ý, Trình Gia Húc siết chặt cổ tay cô, kéo cả người cô vào lòng, lưng tựa vào cửa để mặc cô tùy ý hôn mình.

Một lúc lâu sau, Lâm Hạ mới dừng lại rồi áp sát tai anh, cô thở hổn hển, giọng khàn khàn như cào nhẹ vào lòng người:

“Về sau không được tùy tiện cười với phụ nữ khác.”

Trái tim Trình Gia Húc như sắp tan chảy, nhẹ nhàng nâng cằm cô lên, cong môi cười, ánh mắt tràn ngập dịu dàng:

“Được, sau này anh chỉ cười với một mình vợ anh thôi!”

Không phải ngẫu nhiên mà các nhà toán học nói rằng, nụ hôn chính là khoảng cách ngắn nhất giữa hai đường thẳng.

Từ lúc xách đồ từ cửa hàng bách hóa về, tâm trạng của Trình Gia Húc cứ gọi là vui như mở hội.

“Anh về rồi à?”

Đang chăm chú ngắm nghía mấy tấm huyChương và giấy khen trên giá sách, Lâm Hạ nghe thấy tiếng động liền ngẩng đầu nhìn ra cửa.

Chạm phải ánh mắt long lanh của cô, tim Trình Gia Húc như bị thứ gì đó đong đầy đến mức tràn ra ngoài, khóe môi cũng vô thức nhếch lên.

“Ừ! Lại đây xem, anh mua đồ cho em rồi, xem có thích không?”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)