Ánh mắt Trần Trục Thiên tràn đầy kinh hỉ.
Trừ Ma Đại Hội lần này, là do hắn ta dẫn đầu cử hành, gửi thư mời đến từng tông môn.
Trong đó đương nhiên cũng bao gồm Thiên Xu Viện.
Vốn dĩ hắn ta cũng không ôm hy vọng gì, cho rằng nhiều nhất cũng chỉ cử tới một nội môn đệ tử, không nghĩ tới Lâm Lang Nguyệt lại đích thân đến!
Sức ảnh hưởng của Trừ Ma Đại Hội lần này, chắc chắn sẽ lại tăng thêm một bậc thang nữa rồi!
- Lâm Tiên Tử, nếu ngài đã tới, vậy đại hội sẽ do ngài chủ trì.
Trần Trục Thiên khiêm tốn nói.
Lâm Lang Nguyệt lắc đầu.
- Vẫn là Trần đạo hữu chủ trì đi, ta dự thính là được rồi.
Nàng ta chỉ là đúng lúc đi ngang qua nơi đây, dẫn các đệ tử ghé vào đây xem cảnh đời mà thôi, cũng không có ý huyên tân đoạt.
- Cũng tốt.
Trần Trục Thiên gật đầu.
. . .
Mọi người đều đã ngồi xuống.
Trần Trục Thiên đứng ở giữa đài cao nói.
- Nhờ có sự coi trọng của các vị đồng đạo, Trần mỗ ta sẽ chủ trì Trừ Ma Đại Hội lần này.
- Tốt!
- Trần sư huynh khiêm nhường quá!
Dưới đài vang lên tiếng vỗ tay nhiệt liệt.
Dù sao cũng là đại sư huynh của Vạn Kiếm Các, ở trong lòng mọi người vẫn còn có chút uy vọng.
Đáy mắt Trần Trục Thiên hiện lên vẻ thoả mãn, tiếp tục nói.
- Mọi người đều biết, trong khoảng thời gian gần đây. Ma đạo yêu nhân càng ngày càng hung hăng ngang ngược, chính ma hai đạo ma sát cũng càng ngày càng kịch liệt.
- Ba tháng trước, Sát Sinh Ngục trưởng lão Văn Nhân Thác, vì Chứng Sát Phạt Chi Đạo, vậy mà lại ở trong Hổ Dương Thành trắng trợn tàn sát, hủy hoại cả tòa thành hóa thành Quỷ Vực!
- Còn có Liễu Tầm Hoan của Hợp Hoan Tông, vì để tăng tu vi của môn hạ Thánh Tử, khắp nơi bắt người cướp của tuổi xuân thiếu nữ, tràn đầy sức sống hút thành người khô khiến cho Trung Thổ tiếng oán than dậy đất!
- Một tháng trước, m Thi Đạo vì luyện chế thi khôi, hạ độc ở nguồn nước của một thôn xóm, khiến cho tất cả thôn dân đều biến thành quái vật bán nhân bán yêu!
- Hành vi phạm tội tày trời như vậy, thật sự là mất đi nhân tính, làm trái Nhân Luân!
Giọng nói của Trần Trục Thiên cực kỳ bi thương, mắt hổ rưng rưng.
Các thính giả bên dưới cũng tình cảm quần chúng xúc động.
Chỉ cần hơi có chút ranh giới cuối cùng, đều không thể nào tiếp thu được sự hung ác.
Trần Trục Thiên khôi phục tinh thần, thanh âm lang lãng nói.
- Cho nên, quét sạch ma đạo, là chuyện vô cùng khẩn cấp.
- Đây không phải là việc của một mình Vạn Kiếm Các ta, mà là chuyện của tất cả chính đạo trong thiên hạ! Là cuộc đấu võ của chính ma hai đạo, là cuộc đối đầu giữa chính nghĩa và tà ác!
- Dựa vào Diệt Ma Đại Hội lần này, chúng ta phải dốc hết khả năng, trả cho thiên hạ một càn khôn sáng sủa!
Dáng vẻ hắn ta dõng dạc, quả thật có vài phần phong thái đại hiệp.
- Tốt lắm, ta nguyện làm tiên phong!
- Quét sạch ma đạo, bình định!
- Vì danh tự chính đạo này!
Đám người dồn dập hưởng ứng, tâm tình kích động, dường như đều hóa thân cho chính nghĩa vậy.
Đương nhiên, trong này có vài thành phần thật giả cũng không biết chừng.
. . .
Lý Nhiên ngồi ở dưới đài, chân mày hơi nhíu lại.
Cho đến bây giờ, hắn cảm thấy Trừ Ma Đại Hội lần này không có vấn đề gì cả.
Hành vi của những Ma Môn đó, quả thực là thế nhân bất dung.
Nếu như những người này bằng lòng liên thủ, đối chọi với đỉnh cấp Ma Môn, vậy quả thực cũng được xem như là chính nghĩa chi sĩ.
- Nhưng tại sao hệ thống lại nói bọn họ dối trá nhỉ?
Lý Nhiên có chút khó hiểu.
. . .
Trần Trục Thiên hài lòng nhìn đám người, vô cùng hưởng thụ cảm giác được nhìn chăm chú như thế này, duỗi tay bảo mọi người yên tĩnh.
Đám người từ từ giữ yên lặng.
Hắn ta tiếp tục nói.
- Nghe nói Ma Môn 'Xích Huyết Đường' mất đi nhân tính, gian dâm cướp bóc, không chuyện ác nào không làm! Cho nên ta đề nghị. Bắt đầu từ 'Xích Huyết Đường' này, là hành động đầu tiên cho Trừ Ma Đại Hội của chúng ta lần này!
. . .
Lý Nhiên sửng sốt.
Vừa rồi nói không phải là Sát Sinh Ngục và m Thi Đạo sao?
Từ đâu lại lòi ra một Xích Huyết Đường vậy?
- La huynh, Xích Huyết Đường này có lai lịch như thế này vậy, tại sao ta chưa từng nghe thấy nhỉ ?
Lý Nhiên hỏi.
La Dũng không trả lời, mà hỏi ngược lại.
- Bang Ứng huynh, đây là lần đầu tiên Bang Ứng huynh tham gia Trừ Ma Đại Hội sao ?
Lý Nhiên nghi hoặc nói.
- Chẳng lẽ Trừ Ma Đại Hội đã được cử hành rất nhiều lần rồi sao?
- Đương nhiên.
La Dũng gật đầu nói.
- Hầu như năm nào Trừ Ma Đại Hội cũng được cử hành, bình thường đều do đệ tử đỉnh cấp tông môn khởi xướng, chỉ là năm nay đến phiên Vạn Kiếm Các mà thôi.
- Hàng năm đều cử hành sao?
Lý Nhiên hỏi.
- Vậy tại sao Ma Môn vẫn như thế hung hăng ngang ngược ?
- Ai nói với ngươi chúng ta phải đối phó Ma Môn hả?
La Dũng nhìn chung quanh một chút, đè thấp cổ họng nói.
- Cái gọi là Trừ Ma Đại Hội này, thực ra chỉ là hình thức. Để cho môn hạ đệ tử lộ cái mặt mà thôi, cũng không phải là thực sự đối phó với Ma Môn.
- Trừ Ma Đại Hội năm kia, tiêu diệt một nhóm sơn tặc, nhưng lại tuyên bố với bên ngoài là Nhị Lưu Ma Môn 'Khôi Tinh Tông.
- Năm ngoái giết mấy hái hoa tặc, nói với bên ngoài là 'Hợp Hoan Tông Tây Bắc phân tông' .
- Xích Huyết Đường vừa nhắc tới, thực ra chính là nhất bang cường đạo ở bên ngoài Thanh Châu Thành. Lát nữa đại hội kết thúc, chỉ là đi qua tiện tay làm thịt bọn chúng mà tôi. Chúng ta có thể ai về nhà nấy.
- Ngược lại người thường cũng không biết đó có phải là Ma Môn hay không …
Lý Nhiên.
- ….
Khá lắm, thì ra là có chuyện như vậy?
- Không ngờ đây căn bản không phải là Trừ Ma Đại Hội, mà là Chính Đạo Đánh Bóng Tên Tuổi Đại Hội ?
Lý Nhiên buồn cười nói.
- Haizz, dùng từ này hợp lý đấy, chính là đánh bóng tên tuổi.
La Dũng nói thẳng không kiêng kỵ.
- Nhìn thấy những thuyết thư tiên sinh bên cạnh không? Đó đều là chuyện đã được sắp xếp ổn thỏa rồi đấy. Đợi lát nữa đại hội kết thúc, cái tên Trần Trục Thiên của Vạn Kiếm Các Trần, sẽ vang vọng phố lớn ngõ nhỏ, trở thành anh hùng trừ ma trong lòng của tất cả mọi người.
- …
Lý Nhiên dở khóc dở cười.
Thì ra khẩu hiệu hô to hùng hồn dõng dạc cả buổi, đều là tài liệu mà thuyết thư tiên sinh cung cấp.
Phải biết rằng nơi đây tu vi thấp nhất cũng là Luyện Khí Hậu Kỳ, cao nhất thậm chí đến rồi Kim Đan Kỳ, vậy mà chỉ vì đối phó mấy tên cường đạo. . .
- Thực sự là nực cười.
Lý Nhiên lắc đầu.
La Dũng vỗ vỗ bờ vai của hắn.
- Lần đầu tiên tới đây ta cũng có cảm giác này, quen rồi là ổn thôi mà…
. . .
Lúc này, Trần Trục Thiên dò hỏi.
- Đối với đề nghị của ta, ý của các vị như thế nào ?
- Vân Lam Tông tán thành.
Lâm Tiên Tử dịu dàng nói.
- Thiên Cương Tông tán thành.
- Ta cũng vậy!
Ánh mắt của hắn ta nhìn về phía Lâm Lang Nguyệt.
- Vậy Lâm Tiên Tử thì sao?
Lâm Lang Nguyệt thản nhiên nói.
- Ta tùy ý.
- Được rồi! Nếu mọi người không còn ý kiến gì…
Lời còn chưa dứt, một giọng nói lười biếng vang lên.
- Ngại quá, ta có ý kiến.
Đám người nghe thấy vậy thì quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thiếu niên đeo mặt nạ đầu heo mặt nạ đang bắt chéo hai chân, La Dũng bên cạnh đầu đầy mồ hôi lạnh.
Trần Trục Thiên cau mày nói.
- Các hạ là. . .
Thiếu niên mang mặt nạ đầu heo nói.
- Ta là thủ tịch đại đệ tử của Ngạnh Bang Bang tên là Cơ Nhĩ Bang Ứng.
- …
Trần Trục Thiên luôn cảm thấy đã nghe qua giọng nói này ở đâu rồi, dò hỏi.
- Vị Cơ huynh đài này, xin hỏi ngươi có ý kiến gì ?
Thiếu niên mang mặt nạ đầu heo nói.
- Trừ ma là chuyện không tồi, nhưng ta cảm thấy hẳn là nên đổi mục tiêu một chút nhỉ.
Trần Trục Thiên sửng sốt.
- Đổi mục tiêu ? Vậy ngươi muốn đổi thành cái gì?
Thiếu niên mang mặt nạ đầu heo hắng giọng một cái.
- Các ngươi cảm thấy Sát Sinh Ngục như thế nào?
- ….