Phòng tiếp khách Tiêu phủ.
Từ tộc trưởng Tiêu gia, cho tới trưởng lão ngoại môn, tất cả những người có địa vị trong gia tộc đều đang tập trung ở nơi này, trận thế so với ngày đó Lý Vân Hào tới còn lớn hơn.
Tất cả ánh mắt đều tụ tập trên người một người nam nhân.
Lý Nhiên.
Hắn từng là giấc một của Tiêu gia, bây giờ lại thành cứu thế. . .
Điều này khiến cho tâm trạng của mọi người phức tạp không nói thành lời.
Lý Nhiên bình thản ung dung, nói với Tiêu Thanh Ca.
- Tới đây, ta xem ngươi bắt đầu giảo biện thế nào.
- ...
Tiêu Thanh Ca xấu hổ thấp giọng nói.
- Xin lỗi, sở dĩ vẫn luôn gạt ngươi, là bởi vì ta cảm thấy bản thân mình không xứng với ngươi. . . Hiện tại ta chỉ là một phàm nhân, mà ngươi lại ưu tú như vậy, ta không tự tin đi để lộ thân phận của mình...
Nhìn dáng vẻ mất mác của nàng ta, Lý Nhiên thản nhiên nói.
- Khắp thiên hạ hầu hết mọi người đều không được ưu tú như ta. Đây là điều rất bình thường, ngươi không cần phải tự ti quá làm gì.
Tu vi cao hơn hắn lại không có dáng dấp đẹp trai như hắn, dáng dấp đẹp trai hơn hắn xin lỗi, cái kia không tồn tại.
Tiêu Thanh Ca nhăn mặt nhăn mũi.
- Cuồng tự luyến ~
Tâm trạng thoải mái hơn rất nhiều
Lý Nhiên suy nghĩ một chút.
- Cho nên ngươi mới tín nhiệm ta như vậy, không chỉ nói toàn bộ chuyện của bí cảnh nói cho ta mà còn bằng lòng giao Sinh Linh Quả giao cho ta ?
Tiêu Thanh Ca nở nụ cười ngây thơ.
- Ta không tín nhiệm ngươi, còn có thể tin tưởng ai được chứ? Nhất là sau khi biết tâm ý của ngươi, cả trái tim ta đều thuộc về ngươi.
- Hả?
Lý Nhiên sửng sốt.
- Ta có tâm ý gì?
Tiêu Thanh Ca xấu hổ nói.
- Ta biết ngươi mấy năm nay vẫn luôn thích ta, ta cũng biết mình là nữ tử quý báu của ngươi... Thực ra, ta, ta cũng thích ngươi nhất!
Nàng ta nói xong khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đôi mắt long lanh dường như có thể chảy ra nước.
Nhớ lại vừa rồi ở trên võ đài, từng tiếng gọi “vị hôn thê kia của Lý Nhiên, trong lòng nàng ta giống như được rót cả một lọ mật đầy.
Mà Lý Nhiên lại hoàn toàn lờ mờ.
- Mấy năm nay vẫn luôn thích ngươi ? Sao chuyện này bản thân ta lại không biết nhỉ?
- Đáng ghét, ngươi cũng đừng mạnh miệng ~
- ...
Lý Nhiên luôn cảm thấy là khâu nào xảy ra vấn đề.
- Không ngờ ta vẫn luôn coi ngươi là huynh đệ, mà ngươi lại muốn cua ta ?
Tiêu Thanh Ca: ...
- Khụ khụ!
Lúc này Tiêu Niên không nhịn nổi, lên tiếng nói.
- Có ai có thể lên tiếng giải thích cho ta một chút được không, rốt cuộc chuyện này là thế nào?
- À!
Tiêu Thanh Ca lúc này mới nhớ tới, tộc nhân cũng đang ở bên cạnh, nhất thời cảm thấy vô cùng xấu hổ cúi đầu.
- Lý công tử, giải thích cho lão phu một chút đi.
Tiêu Niên hỏi.
Lý Nhiên nói.
- Vấn đề này ta cũng không hiểu gì cả.
Tiêu Niên.
- ...
Qua một lúc lâu, hắn mới biết đại khái đã có chuyện gì xảy ra.
- Nói cách khác, Thanh Ca một mình đi đến Thập Vạn Đại Sơn, trùng hợp được ngươi cứu, sau đó các ngươi lại cùng nhau tiến nhập bí cảnh ?
Tiêu Niên nhéo cằm.
- Còn có chuyện trùng hợp như vậy sao ? Đây thật là nhân duyên thiên đại!
- Quả thực rất có duyên.
Lý Nhiên gật đầu nói.
Tiêu Niên do dự một chút, hỏi vấn đề mà tất cả mọi người đều đang quan tâm.
- Lý công tử, vậy ngươi thấy hôn ước này, rốt cuộc là hủy bỏ hay không?
Vấn đề này không chỉ liên quan đến hai nhà Tiêu, Lý, thậm chí còn liên lụy đến quái vật khổng lồ U La Điện kia!
Thời điểm này, thái độ của Lý Nhiên rất quan trọng.
- Hôn ước ?
Lý Nhiên do dự.
Thực ra mục đích hắn xuống núi lần này, chính là vì tới Tiêu gia từ hôn.
Nhưng Tiêu Thanh Ca đột nhiên xuất hiện, làm rối loạn toàn bộ kế hoạch.
Nàng ta dũng cảm, chấp nhất, chân thành, mặc dù rơi vào phàm trần, nhưng vẫn kiên cường không từ bỏ tìm kiếm tất cả khả năng.
Quan trọng nhất là, dáng dấp thực sự rất đẹp!
Dung mạo khuynh thành, dáng người cũng đẹp, mặc dù không có khí chất xinh đẹp lạnh lùng như sư tôn, nhưng thêm mấy phần thanh xuân khí độ.
Lý Nhiên nói không thích, đó là đang lừa gạt chính mình.
Chuyện bây giờ hắn lo lắng nhất, chính là sợ sư tôn biết được rồi nổi máu ghen. . .
Nhớ tới dáng vẻ lúc nổi máu ghen của Lãnh Vô Yên, Lý Nhiên không khỏi rùng mình một cái.
Sẽ xảy ra án mạng đấy!
Lúc này, Tiêu Thanh Ca nói.
- Lý lang, ngươi không cần phải khó xử, cho dù từ hôn, tâm ý của ta cũng sẽ không thay đổi.
- Hôn ước chỉ là bắt đầu cho duyên phận của chúng ta, cũng không thể hoàn toàn đại biểu tình ý giữa ta và chàng được.
- Ta cũng không thể bởi vì một tờ hôn ước mà trói ngươi trên chiến xa của Tiêu gia được, điều này đối với ngươi mà nói cũng không công bằng.
Nàng nhẹ giọng nói lời nói nhỏ nhẹ, nhưng trong giọng nói tình ý lại sâu trọng.
Những người còn lại của Tiêu gia thì gấp gáp không kém.
Hôn ước này đối với Tiêu gia rất quan trọng, đến lúc này rồi sao Tiêu Thanh Ca lại còn ngớ ngẩn như vậy chứ?
Mà Tiêu Niên không nói gì cả.
Giao toàn bộ quyền lựa chọn cho hai người.
Lý Nhiên nghiêm túc nhìn nàng ta một cái, lắc đầu nói.
- Hôn sự của ta, do ta tự làm chủ. Ta không hủy bỏ!
Hắn quyết định dũng cảm mặt đối với nội tâm của mình.
Về phần sư tôn. . .
Cùng lắm là bị nàng treo ngược lên điên cuồng đánh, hắn tuyệt đối không nháy mắt một cái.
Đáy lòng Tiêu Thanh Ca mềm mại.
- Lý lang. . .
Nếu như không phải bên cạnh còn nhiều người, phỏng chừng nàng ta đã nhào vào lòng Lý Nhiên rồi.
Tiêu Niên thở phào nhẹ nhõm.
Không chỉ vì nữ nhi tìm được mối lương duyên phù hợp mà Tiêu gia cũng có thể có một cơ hội thở phào rồi.
- Nhưng Lý Nhiên không thể ở lại Vô Ương Thành, Tiêu gia muốn sống sót, vẫn là phải dựa vào chính mình!
Trong lòng hắn ta vô cùng rõ ràng.
- Đúng rồi.
Lý Nhiên nhớ tới cái gì, lấy ra một quả đỏ chói.
Hương khí nhất thời thấm vào ruột gan của toàn bộ mọi người trong đại sảnh.
- Cái này cho ngươi.
Lý Nhiên đưa quả đỏ kia cho Tiêu Thanh Ca.
Tiêu Niên sửng sốt một chút, tò mò nói.
- Đây là vật gì ? Trông Tiên Khí bốn phía, hình như là linh dược chí bảo!
Ánh mắt Tiêu Thanh Ca kiên định nói.
- Đây là tiên tài Sinh Linh Quả, cũng là cơ hội duy nhất để con trở về Tiên Lộ!
Người Tiêu gia đồng loạt hít một hơi lãnh khí.
- Tiên tài ?
- Sinh Linh Quả ?
- Trở về Tiên Lộ ?
Điều này đối với Tiêu gia lúc này mà nói, quả thực quá quan trọng!
Tiêu Niên trầm mặc một lúc lâu, đứng dậy khom người cúi bái Lý Nhiên thật sâu.
- Lý công tử, mặc kệ Thanh Ca có thể thành công hay không. Ngươi chính là đại ân nhân của Tiêu gia ta!
Các Trưởng lão Tiêu gia còn lại cùng dồn dập đứng dậy, kích động cúi người nói.
- Cảm tạ Lý công tử!
Đây chính là tiên tài đấy!
Đừng nói thế giới phàm tục, ngay cả đỉnh cấp tông môn cũng hiếm khi thấy được!
Mà Lý Nhiên vậy mà bằng lòng giao nó cho Tiêu Thanh Ca ?
Lần này tình ý quả thực khiến người ta sáng mắt!
Lý Nhiên lắc đầu nói.
- Không cần khách khí, thứ này vốn dĩ là của nàng ấy, ta chỉ là vật quy nguyên chủ mà thôi.
Lời này người Tiêu gia cũng chỉ nghe chơi chơi mà thôi, căn bản là không để trong lòng.
Phàm nhân sao có thể sở hữu tiên tài chứ?
Lý Nhiên nhìn về phía Tiêu Thanh Ca.
- Đi thôi, tìm một căn phòng yên tĩnh, ta hộ pháp cho ngươi.
- Ừm.
Tiêu Thanh Ca gật đầu.
Tiêu Niên dẫn hai người đi, đi mật thất tu luyện trong lòng đất.
Một lúc lâu sau.
Trên bầu trời Tiêu phủ linh khí ngưng tụ, Tiên Xướng Phạm m nhiễu lương không dứt, mơ hồ giống như có loan phượng đua tiếng.
Tiêu Thanh Ca, thiên phú xoay chuyển, trở về Tiên Lộ!