Trường kiếm lơ lửng không trung.
Toàn thân đen nhánh, giản dị tự nhiên, thân kiếm đen nhánh dường như cắn nuốt cả ánh sáng. Mông Dã đã nhận ra cái gì.
Cúi đầu nhìn lại, chẳng biết lúc nào cái bóng của mình đã biến mất.
Không chỉ riêng hắn mà xung quanh ngàn dặm, rõ ràng ánh nắng tươi sáng, nhưng bóng của vạn vật đều vô hình biến mất không dấu vết. U quan che kín mặt trời, nhiệt độ giảm xuống đột ngột, bông tuyết lớn như lông ngỗng chậm rãi bay xuống.
Vốn đang lúc xuân ấm cỏ cây xanh tốt, lúc này lại lạnh lẽo thấu xương, y như mùa đông rét mướt tháng chạp!
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây