Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương!

Chương 48: Không ai có thể hiểu việc hái thuốc hơn ta!

Chương Trước Chương Tiếp

Leng keng!

Tiếng chuông du dương vang lên ở bên trong Bí Cảnh khiến cho tất cả mọi người đều cảm thấy hoa mắt rồi bọn họ xuất hiện ở bên trong một mảnh đất trống.

Có người vẫn đang duy trì tư thế chiến đấu bởi vì rõ ràng bọn họ mới đây vẫn còn đang chém giết Yêu Thú.

Lúc này trong hư không nổi lên những gợn sóng, những văn tự mạnh mẽ lại hiện lên lần nữa.

[Vòng thí luyện thứ nhất đã kết thúc…]

[Tám người được thăng cấp, một người tử vong, còn một người bị loại.]

- Một người tử vong sao?

Lý Nhiên nhíu mày.

Những người tới được Bí Cảnh này đều là Tông Môn Thiên Kiêu nên tu vi của mỗi người đều vô cùng thâm hậu, lại còn có vô số át chủ bài.

Mà Yêu Thú nơi này mạnh nhất cũng chỉ là Trúc Cơ nên cho dù không có khả năng chiến đấu thì tuyệt đối cũng có thể toàn thân trở về.

Trừ phi...

Có người nào đó đã hạ độc thủ!

Lý Nhiên liếc mắt nhìn Tống Thanh Tùng nhưng chỉ thấy góc áo của hắn ta có vết máu chảy xuống giống như đang bị thương.

Trong lòng hắn đột nhiên hiểu rõ.

Hung thủ nhất định là Tống Thanh Tùng.

Hắn ta sợ không đủ thời gian cũng như không có đủ Yêu Cốt để thăng cấp, cho nên dứt khoát lựa chọn cách cướp đoạt chiến lợi phẩm của người khác!

- Gia hỏa này thật sự rất độc ác.

Lúc này Nhạc Kiếm Ly cũng đưa mắt tới rồi liếc nhau một cái với Lý Nhiên đang đứng cách đó không xa.

Hiển nhiên hai người bọn họ đang suy nghĩ giống nhau.

Sau đó, một đạo bạch quang phóng đến rồi bao phủ toàn bộ đám đông ở trong đó.

Thân hình của tám người bị bạch quang bao phủ đang từng bước tiêu tán mà đi đến vòng thí luyện thứ hai.

Mà người còn lại thì bị tống ra khỏi Bí Cảnh với vẻ mặt thất vọng.

...

Khi đám người mở mắt ra thì phát hiện bản thân mình đã ở một mảnh thiên địa mới.

Trước mắt là một tòa núi nhỏ xanh um tươi tốt, trên núi tràn đầy quang mang cùng với Tiên Thảo Linh Thực, phẩm cấp còn cao hơn gấp mấy lần so với vừa rồi!

- Trời đất ơi!

- Linh khí đậm đà như vậy sao? Quả thật còn có hiệu quả tốt hơn cả Tụ Linh Trận!

- Trên mặt đất đều là Tiên Thảo đấy! Lại dám dùng Tiên Thảo làm mặt cỏ thật sao?

- Thật đáng kinh ngạc! Không hổ là Cổ Đế Truyền Thừa!

Từng nhóm Thiên Kiêu phát ra những tiếng kêu đầy kinh ngạc giống như bọn họ là những hài đồng chưa từng va chạm xã hội.

Nếu so sánh nơi vừa nãy với nơi này thì quả thật là gặp sư phụ!

Cho dù không thể thu được được truyền thừa cuối cùng thì cũng có thể hái ở nơi đây một phen nên chuyến đi này tuyệt đối không tệ!

Không khí lại nổi nên từng gợn sóng:

[Vòng thí luyện thứ hai, ngắt lấy...]

Nội dung của vòng thí luyện lần này rất đơn giản.

Tất cả mọi người đều phải đi hái thuốc ở trong dược sơn trước mặt với thời hạn là một canh giờ.

Cuối cùng căn cứ vào chất lượng phẩm cấp mà mỗi người thu được để chọn ra sáu người tiến vào vòng thí luyện kế tiếp.

So với vòng trước, vòng thí luyện lần này thoạt nhìn có vẻ hòa bình hơn rất nhiều khi tất cả mọi người dường như chỉ cần chuyên tâm vào việc hái thuốc là được.

Nhưng đương nhiên, số lượng tiên tài là hữu hạn nên nhất định sẽ dẫn đến những cuộc tranh đấu.

[Thí luyện bắt đầu.]

Theo một tiếng ra lệnh, đám người không thể chờ đợi nữa mà tiến vào bên trong dược sơn.

Hai người Lý Nhiên cũng đi vào.

Hái thuốc là một môn kỹ thuật.

Trước tiên, tiên tài trân quý chưa chắc đã dễ thấy nhất mà làm thế nào để phân biệt được chúng cũng là một vấn đề.

Thứ hai, phương pháp hái cũng vô cùng quan trọng nên nếu như phương pháp không thích hợp thì thậm chí có thể phá hủy dược tính và đánh mất tiên khí.

Mà Lý Nhiên dốt đặc cán mai đối với thí luyện lần này nhưng hắn lại không hề có chút sốt ruột nào.

- Ta không giỏi việc hái thuốc nhưng ta lại rất thành thạo việc cướp đoạt đấy. Lát nữa ta có thể đi cướp đoạt của người khác.

Sau khi hạ quyết tâm, hắn chậm rãi đi dạo ở bên trong dược sơn.

Mà Tiêu Thanh Ca cũng đang cẩn thận tìm kiếm tung tích của Sinh Linh Quả ở bên cạnh hắn.

Chỉ sau khoảng một nén nhang, Lý Nhiên vươn vai.

- Ngươi cứ từ từ đi dạo, ta đi thu thập một ít đồ ăn.

Nói xong hắn trực tiếp bay lên trời.

- Thu thập đồ ăn sao?

Vẻ mặt Tiêu Thanh Ca vô cùng nghi ngờ.

...

Tống Thanh Tùng đi về phía bên trong dược sơn ở trước mặt.

Hắn ta chính là người lớn tuổi nhất nên có kinh nghiệm phong phú nhất trong đám Tu Hành Giả ở nơi này. Ngoài việc tu hành thì hắn ta cũng đã từng đọc lướt qua những loại tạp học khác.

Mà việc hái thuốc chính là sở trường gia truyền của hắn ta.

- Ồ, nhưng ta đã đọc thuộc “Đan Kinh, “Thảo Dược Kinh và “Thái Trích Học nên không ai có thể hiểu về việc hái thuốc hơn ta!

Hắn ta tràn đầy niềm tin mà tìm kiếm khắp nơi.

Chẳng bao lâu sau, hắn ta đã thu hoạch được một thứ gì đó ở gần một nham bích.

- Thiên Niên Bạch Đằng!

- Đây chính là tiên tài có thể luyện chế ra Tịnh Hồn Đan, có thể ngưng thần tĩnh khí, có tác dụng gột rửa thần hồn!

- Bảo bối tốt!

Hắn ta thận trọng thu thập lại bằng một thủ pháp chuyên nghiệp.

Nhưng khi hắn ta đi được thêm hai bước thì hai mắt lại sáng lên.

- Cực Dương Thảo, lại là một tiên tài nữa!

- Vẻ ngoài của loại cỏ này cũng không khác gì những Tiên Thảo bình thường khác nhưng phần cuối có màu hơi phiếm hồng nên người không biết đạo này căn bản không thể phát hiện ra được!

Nụ cười của Tống Thanh Tùng càng thêm tươi rói.

Trong vòng này, chẳng những hắn ta có thể vững vàng thăng cấp mà còn có thể thu hoạch nhiều bảo bối như vậy!

Đơn giản là đầy bồn đầy bát (*)!

Nhưng ngay khi hắn ta đang bất diệc nhạc hồ (*) thì một bóng người xuất hiện sau lưng hắn ta rồi vỗ vào bả vai hắn ta.

- Ai vậy?

Tống Thanh Tùng lại càng thêm hoảng sợ rồi hắn ta đột nhiên xoay người lại.

Sau khi nhìn rõ người tới thì hắn ta đột nhiên trở nên căng thẳng.

- Lý Nhiên? Ngươi không cố gắng hái thuốc mà lại tới tìm ta làm gì chứ?

Lý Nhiên vò đầu.

- Ta không am hiểu việc hái thuốc này.

Lông mày Tống Thanh Tùng giật một cái, trong lòng xuất hiện dự cảm không lành.

- Cho nên ngươi tới để...

- Cướp đoạt.

Lý Nhiên nói nốt nửa câu sau.

- ...

Sắc mặt Tống Thanh Tùng tái nhợt.

- Ngươi, ngươi không thể làm như vậy được bởi vì làm như vậy là vi phạm quy tắc, còn ta dựa vào thực lực của chính mình để hái thuốc...

Lộp bộp.

Lý Nhiên siết chặt nắm đấm lại, các đốt ngón tay kêu răng rắc, vẻ mặt hắn có hơi mất kiên nhẫn.

- Ta không thể hái thuốc mà cũng không được đánh lộn với ngươi. Nhưng ta cũng không phải là người không biết nói lý lẽ nên ta cho ngươi hai lựa chọn.

- Hai lựa chọn gì chứ?

Tống Thanh Tùng nuốt một ngụm nước bọt.

- Thứ nhất là ngươi chủ động đưa thuốc cho ta.

- Lựa chọn còn lại thì sao?

- Thứ hai là bị ta đánh cho một trận no đòn, sau đó chủ động đưa thuốc cho ta.

- ...

Tống Thanh Tùng sợ run cả người, hai tay nâng nhẫn trữ vật lên.

- Ngài khách khí rồi, xin vui lòng nhận cho.

(*): 盆满钵满 (bồn mãn bát mãn: đầy bồn đầy bát): ý chỉ vật quý hiếm đầy cả bồn cả bát hoặc ý muốn nói đến việc kiếm được rất nhiều tiền hoặc vật quý hiếm.

(*): 不亦乐乎 (bất diệc nhạc hồ): ý chỉ làm việc gì đó vui đến mức quên cả trời đất.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)