- Mượn dùng Lý Nhiên?
Lãnh Vô Yên vẻ mặt cảnh giác nhìn Dịch Thanh Lam.
Giống như nàng ta muốn lấy bảo bối của nàng vậy.
- Thiên Xu Viện các ngươi không phải thanh tâm quả dục (*) sao? Lời lang sói như này mà cũng nói ra miệng được?
Lý Nhiên cũng nói năng chính nghĩa.
- Tuy rằng ta quả thật rất dễ dùng nhưng không phải ai cũng có thể dùng được!
- …
Dịch Thanh Lam vừa thẹn vừa giận.
- Các ngươi nói bậy bạ cái gì vậy? Chỉ là muốn chiếm dụng thời gian mấy ngày của hắn, giúp đỡ bần đạo một việc mà thôi.
- Giúp ngươi một việc?
Lãnh Vô Yên cau mày nói:
- Tu vi của các ngươi chênh lệch lớn như vậy, có cái gì mà Nhiên Nhi có thể giúp được.
Lý Nhiên bổ sung thêm:
- Ta nói rõ trước, ta không làm chuyện bán thân đâu.
- Ngươi yên tâm, cho dù ngươi muốn bán, bần đạo cũng không mua.
Dịch Thanh Lam lắc đầu nói:
- Nói đúng ra là không phải giúp bần đạo mà là giúp Lang Nguyệt.
- Hả?
Lý Nhiên nhướng mày.
- Nàng ta có chuyện gì?
Dịch Thanh Lam thở dài, thấp giọng nói:
- Nàng ta bị lạc trong Đạo Tuyệt Tử Địa.
- Đạo Tuyệt Tử Địa?
Hàng mày của Lãnh Vô Yên nhíu lại.
Đó là cấm địa của Thiên Xu Viện, nghe nói có thể cắt đứt vạn pháp, Đại Đạo ở trong đó cũng sẽ bị tụt dốc!
Người đi vào chỉ có hai kết tục.
Hoặc là đạo tâm vỡ nát, hoặc là tu vi tăng vọt.
Lần trước đạo tâm của Lâm Lang Nguyệt bị hao tổn, tu vi tụt xuống nên mới tiến vào trong cấm địa này.
Kết quả là không chỉ bổ sung đạo tâm mà còn trực tiếp phá Đan thành Anh.
Dịch Thanh Lam nói:
- Lang Nguyệt quá nóng lòng muốn nâng cao tu vi nên mới muốn tiến vào Đạo Tuyệt Tử Địa một lần nữa, bần đạo thấy đạo tâm của nàng ta vững chắc nhưng lại chưa có thành công nên mới đồng y cho nàng ta tiến vào.
- Không ngờ nàng ta sẽ bị lạc trong tâm ma…
Lãnh Vô Yên nghi ngờ nói:
- Thái Thượng Vong Tình các ngươi không phải là am hiểu đối phó với tâm ma nhất sao? Nàng ta lạc lối ở cửa ải nào rồi?
Ánh mắt Dịch Thanh Lam né tránh, thấp giọng nói:
- Sắc, cửa ải mỹ sắc…
- …
- Phụt, ha ha ha!
Lãnh Vô Yên nhịn không được mà bật cười.
- Dịch Thanh Lam, ngươi tu luyện Vong Tinh Đạo! Cuối cùng đệ tử mà ngươi đắc ý nhất lại không qua được cửa ải mỹ sắc? Quả thực là quá buồn cười rồi!
- Nhưng chuyện như vậy thì ngươi đến tìm Nhiên Nhi làm gì? Hắn cũng không giúp được gì.
Dịch Thanh Lam gật đầu.
- Có thể giúp được.
- Vì sao…
Lãnh Vô Yên còn chưa nói xong thì bỗng nhiên nghĩ đến điều gì đó, không thể tin nổi mà nói:
- Ý của ngươi là…
Vẻ mặt Dịch Thanh Lam bất đắc dĩ.
- Thật ra từ lúc Lang Nguyệt quan sát Lý Nhiên thì nàng ta đã không phải Vong Tình Đạo nữa mà là Cực Tình Chi Đạo.
- Lý Nhiên đối với nàng ta đã là Thiên Đạo, cũng là tâm ma, cho nên…
Lãnh Vô Yên thu lại nụ cười, lạnh lùng nói:
- Cho nên khiến nàng ta rơi vào tâm ma chính là Nhiên Nhi?
- Không sai.
Dịch Thanh Lam gật đầu.
Lãnh Vô Yên mặt như sương lạnh.
Được lắm, vừa rồi vẫn còn đang chê cười người ta cuối cùng người ta lại ở trong ảo cảnh mơ tưởng Lý Nhiên!
Nàng cắn răng nói:
- Được, vậy hãy để cho nàng ta chết trong đó đi!
- …
Dịch Thanh Lam sốt ruột nói:
- Đạo Tuyệt Tử Địa tương đối đặc biệt, nếu những người khác mạnh mẽ ra tay thì chỉ sợ đạo tâm càng tổn hại nàng ta càng nghiêm trọng hơn. Bây giờ người có thể đưa nàng ta bình an ra ngoài chỉ có Lý nhiên…
- Bổn tọa không đồng ý!
Giọng nói Lãnh Vô Yên lạnh như băng.
Dịch Thanh Lam lắc đầu nói:
- Đạo Tuyệt Tử Đại chính là khảo nghiệm Vong Tình Đạo. Đối với những người khác không có tính công kích, đối với Lý Nhiên cũng chỉ là một cái nhấc tay mà thôi.
- Vậy cũng không được.
- Lãnh Vô Yên…
- Người đâu, tiễn khách!
Thái độ của Lãnh Vô Yên rất cố chấp, không cho phép thương lượng thêm chút nào.
Dịch Thanh Lam không còn cách nào khác chỉ có thể bất đắc dĩ đứng lên, trước khi đi liếc mắt nhìn Lý Nhiên.
- Hy vọng Lý Thánh Tử có thể suy nghĩ kỹ lại, dù sao Lang Nguyệt…
Nàng ta muốn nói lại thôi.
Lý Nhiên gãi gãi cổ tay, ý nói đã nhận được.
Gò má Dịch Thanh Lam đỏ lên, oán hận trừng mắt liếc hắn một cái, thân hình lập tức tiêu tán.
Trong đại điện yên tĩnh trở lại.
Lãnh Vô Yên im lặng nhìn Lý Nhiên không nói, ánh mắt hoài nghi nói:
- Không phải ngươi định đi cứu… A!
Lời còn chưa nói hết đã bị chặn lại.
Đôi mắt phượng hiện lên nét ngượng ngùng và bất đắc dĩ.
Muốn đẩy hắn ra nhưng một chút sức lực cũng không có, cũng chỉ có thể để mặc hắn.
Một lúc sau.
Lý Nhiên đứng lên, cười nói:
- Sư tôn, đệ tử rất nhớ ngươi.
Mặt Lãnh Vô Yên đỏ bừng, gắt giọng nói:
- Ngươi ngươi không cần mặt mũi nữa à, lần nào đến cũng đều như này…
Lý Nhiên nghe vậy thì nói:
- Nếu sư tôn không thì thì lần sau đệ tử sẽ không như vậy nữa.
- Này, thật ra cũng không sao, như vậy cũng không phải không được…
Lãnh Vô Yên nhỏ giọng ngập ngừng nói.
Lý Nhiên nhìn dáng vẻ của nàng thì nhịn không được mà nhéo khuôn mặt nàng.
- Sư tôn thật sự rất đáng yêu!
- Làm càn!
Lãnh Vô Yên quay đầu đi, giận dỗi nói:
- Bổn tọa mới không đáng yêu! Còn nữa, đừng có tưởng rằng như vậy thì có thể lừa dối qua cửa!
- Bổn tọa phạt ngươi một đường bay thẳng trở về mà kết quả ngươi lại làm ngược lại, trực tiếp chạy đến Vô Ương Thành!
Lý Nhiên cười híp mắt nói:
- Đệ tử nghe nói có thể lấy được Linh Bảo thì thuận tiện qua đó một chuyến… Dù sao có tiện nghi mà không chiếm thì đúng là ngốc.
Đáy mắt Lãnh Vô Yên xẹt qua ý cười.
- Bỏ đi, nếu là chiếm được từ chỗ Thịnh Diệp thì cứ chiếm càng nhiều càng tốt. Bổn tọa không so đo với ngươi chuyện này.
Lý Nhiên cười gật đầu.
- Sư tôn nói phải.
Lãnh Vô Yên tiếp tục nói.
- Vậy bây giờ ngươi giải thích một chút, ngươi và nữ đệ tử Vạn Kiếm Các kia là quan hệ như thế nào?
Ánh mắt của hai người ở trong mật thất kia, nàng liếc mắt một cái đã nhìn ra là có chuyện.
Hơn nữa Nguyên m của Nhạc Kiếm Ly đã biến mất…
- …
Lý Nhiên nuốt một ngụm nước miếng, thấp giọng nói:
- Chính là loại quan hệ như sư tôn nghĩ đó.
Chuyện này hắn cũng không có ý định lừa gạt.
Đại trượng phu dám làm dám chịu, đã làm thì phải nhận nếu không sẽ không công bằng với Lãnh Vô Yên và Nhạc Kiếm Ly.
Mặc dù nói như vậy nhưng trong lòng hắn vẫn có chút không yên lòng.
Dù sao đây cũng chính là bình dấm chua Đế Cấp đấy!
Lãnh Vô Yên nhìn hắn một cái thật sâu:
- Bắt đầu từ khi nào?
- Chính là lần Thú triều này…
Lý Nhiên không hề giấu diếm. Kể lại toàn bộ từ chuyện đối chọi gay gắt trong Bí Cảnh, đến sau đó gắn bó sinh tử với nhau.
Lãnh Vô Yên lẳng lặng nghe, nhìn sự dịu dàng trong đáy mắt hắn khi nhớ lại hồi ức, trong lòng mơ hồ có chút chua xót nhưng lại thấy bất đắc dĩ nhiều hơn.
Nàng nhận ra được là Lý Nhiên không phải đang vui đùa mà là động chân tình.
- Tên nghịch đồ này!
Lãnh Vô Yên oán giận nói:
- Vị hôn thê họ Tiêu kia của ngươi, bổn tọa đã không so đo với ngươi, bây giờ lại thêm một thủ tịch Vạn Kiếm Các, còn có quan hệ không rõ ràng với Thiên Xu Viện Lâm Lang Nguyệt! Ngươi chính là Thánh Tử Ma Môn, rốt cuộc là muốn làm cái gì?
Trong lòng nàng vô cùng ủy khuất.
Người này có một mình mình còn chưa đủ, còn muốn đi trêu chọc các cô nương khác, hơn nữa từng người đều là Chính Đạo Thiên Kiêu!
Lý Nhiên nhức đầu, thận trọng nói:
- Nếu như đệ tử nói là vì muốn đánh vào nội bộ của kẻ địch, thống nhất Chính Đạo… ngài có tin không?
Lãnh Vô Yên:
- …
(*) Thanh tâm quả dục: lòng thanh thản, tâm hồn trong sáng, không có ham muốn nhiều.