Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương!

Chương 170: Chiêu cáo thiên hạ, trấn thế thiên ma!

Chương Trước Chương Tiếp

Thịnh Diệp ngồi trên Long Ỷ, khuôn mặt không có biểu tình gì.

Hắn ta thực sự không nghĩ ra, Dịch Thanh Lam đến cuối cùng là vì cái gì?

Bất kể là nhìn từ góc độ nào mà nói thì Lý Nhiên đều là kẻ thù của Thiên Xu viện.

Nhưng Dịch Thanh Lam không những không đối phó với Lý Nhiên mà còn có thái độ cương quyết bảo vệ hắn!

- Lý Nhiên rốt cuộc là U La điện Thánh Tử, hay là Thiên Xu viện Thánh Tử đây?

Thịnh Diệp có hơi mơ hồ.

Lúc này, Dịch Thanh Lam lên tiếng nói:

- Thịnh Hoàng, Thiên Xu viện không cần cướp đoạt công lao của người khác, thỉnh ngài trả lại vinh dự thuộc về Lý Nhiên cho hắn.

Giọng nói của Dịch Thanh Lam lạnh lùng, không có chỗ để thương lượng.

Một tia tức giận hiện lên trong mắt Thịnh Diệp.

Rõ ràng đó là một chuyện vui vẻ nhưng bây giờ hắn ta giống như trở thành tiểu nhân hèn hạ!

Thịnh Diệp im lặng một lát, sau đó lên tiếng nói rằng:

- Phần thánh chỉ này là kết quả điều tra vào lúc đó của Giao Long công chúa. Không có bất luận cái gì giả tạo. Trẫm, không có gì có thể thay đổi.

- Phụ hoàng!

- Ba mươi.

Thịnh Tri Hạ không thể nhịn được.

Nàng ta vừa muốn đứng lên nói, nhưng lại phát hiện cả người bị chặn lại, ngay cả một âm tiết cũng không phát ra được.

Thịnh Diệp khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị.

Thời gian gần đây, Lý Nhiên đã tạo được danh tiếng quá lớn!

Nếu một nhân vật như vậy không được gắn cho danh xưng là ma đạo, thì tương lai rất có thể sẽ là nguy hiểm to lớn. Nếu như Thiên Xu viện không muốn nhận phần vinh dự này vậy hắn ta liền cho Vạn Kiếm Các!

Nhạc Kiếm Ly sẽ không bao giờ cự tuyết, đúng chứ nhỉ?

Dịch Thanh Lam con ngươi hơi nheo lại.

- Thịnh Hoàng xác định những gì điều tra được không phải giả tạo sao?

Thịnh Diệp lạnh lùng hỏi ngược lại:

- Dịch đạo trưởng đây là đang nghi ngờ trẫm sao?

Hai người đối chọi gay gắt, bầu không khí đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

Các công chúa, hoàng tử đứng sau lưng Thịnh Diệp cùng với văn võ bá quan trong triều không khỏi rùng mình một cái.

Nếu hai người này đánh nhau, phỏng chừng toàn bộ thành Vô Ương Thành sẽ không còn nữa!

- Ngày hôm đó, Lý Nhiên không chỉ đẩy lùi thủy triều quái thú, mà còn giải cứu hàng chục đệ tử của tông môn. Bây giờ Thịnh Hoàng lại hành động như thế này, sợ rằng khó có thể phục chúng.

Dịch Thanh Lam bình tĩnh nói.

Thịnh Diệp khẽ cười nói:

- Dịch đạo trưởng lúc đó không có mặt, đó chỉ là tin đồn mà thôi, làm sao ngươi có thể chứng minh tài liệu đó là giả?

Dịch Thanh Lam lắc đầu.

- Xem ra thịnh hoàng tâm ý đã quyết.

Thịnh Diệp nói:

- Trẫm một khi đã quyết thì chưa bao giờ thay đổi.

Dịch Thanh Lam khe khẽ thở dài.

- Bần đạo vốn không muốn làm điều này.

- Ừm?

Thịnh Diệp sửng sốt.

Chỉ thấy Dịch Thanh Lam vẫy áo choàng, bầu trời quang đãng bỗng trở nên u ám, màn đêm bao trùm toàn bộ hoàng cung Vô Ương.

Đêm và ngày thay đổi, Nhật Nguyệt Vô Quang!

Đột nhiên có một loạt các câu cảm thán trong quảng trường.

Thịnh Diệp nhướng mày, thấp giọng nói:

- Dịch đạo trưởng, ngươi đây là ý gì?

Ở hoàng cung Vô Ương hoàng mà dám động thủ, Dịch Thanh Lam này điên rồi phải không!

Đột nhiên Thịnh Diệp nhận ra điều gì đó, sau đó ngẩng đầu nhìn lên, đồng tử không khỏi hơi co lại.

Chỉ thấy bầu trời đêm như một tấm màn, trên đó chiếu những hình ảnh to lớn.

Thủy triều dã thú như biển quét qua, răng nanh hung tợn lộ ra rõ ràng, tiếng gào thét phảng phất như đang ở bên tai!

Hình ảnh này quá chân thật, giống như tự mình trải qua vậy.

Mọi người sắc mặt tái nhợt, hai đầu gối đánh vào nhau, thậm chí có quan văn đã ngất xĩu trên mặt đất.

Tuy nhiên, vào lúc tuyệt vọng này, một bóng dáng cao lớn bay lên không trung, bao phủ bởi ngọn lửa vàng, và lao vào thủy triều quái thú!

Ngọn lửa lan rộng, những con quái vật kêu gào.

Một màn kế tiếp vô cùng kích thích thần kinh của mọi người.

Chỉ thấy ngân thương trong tay Lý Nhiên, dưới chân hắn Yêu Thi chồng chất như núi, chất thành đống như một người khổng lồ bằng vàng, gắng gượng chặn bọn quái thú lại.

Cuối cùng, hắn tràn đầy khí huyết, giẫm lên trên thân thể Lôi Thú, tiến lên chống lại thủy triều quái thú.

Các yêu thú sắp nứt cả tim gan, kêu thảm rồi chật vật chạy trốn!

Hình ảnh kết thúc đột ngột tại đây.

Hình ảnh này là lấy được từ ký ức của Lâm Lang Nguyệt, Dịch Thanh Lam đã chiếu nó bằng một kỹ thuật bí mật.

Cảnh trảm Vu Dã ở phía sau không được hiện lên, nàng không muốn để cho Lý Nhiên trở thành kẻ thù của m Thi Đạo.

Màn đêm tan đi, ánh mặt trời một lần nữa lại tỏa sáng.

Nhưng trên quảng trường vẫn im lặng như tờ.

Tất cả mọi người đều chìm đắm trong cảnh tượng kinh hoàng vừa rồi và không thể tự thoát ra được.

Đôi mắt của Thịnh Tri Hạ sáng lên.

Nàng ta chỉ là nghe nói công trạng của Lý Nhiên quá vĩ đại nhưng không nghĩ rằng nó lại khoa trương đến như vậy!

Một người dọa lui được một bầy yêu sao?

Cũng quá giỏi rồi đi!

Mà Thịnh An Ức khóe miệng khẽ mở, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc.

- Hắn lại có năng lực như vậy chẳng trách muội muội lại nguyện ý như thế.

Dịch Thanh Lam thản nhiên nói:

- Thịnh hoàng còn cảm thấy mình không sai sao?

Thịnh Diệp im lặng.

Hắn ta ngàn vạn lần không nghĩ tới, đối phương đến là có chuẩn bị.

Nếu hình ảnh này lan rộng ra, không chỉ uy tín của Hoàng Tộc sẽ bị giảm sút mà thậm chí Hoàng Tộc sẽ còn cùng toàn bộ ma đạo đối đầu!

- Lam đạo cô này rõ ràng đã không ngần ngại xúc phạm Bản Hoàng vì Lý Nhiên sao? Mối quan hệ của họ là như thế nào?

Sức mạnh mà Lý Nhiên thể hiện vượt xa dự đoán của hắn ta.

Mà với hai môn phái đứng đầu hậu thuẫn phía sau hắn nữa thì đây là loại năng lượng đáng sợ tới mức nào chứ?

Giờ khắc này, địa vị của Lý Nhiên trong lòng Thịnh Diệp đã đạt đến độ cao chưa từng có.

Thịnh Diệp yên lặng cân nhắc lợi và hại.

Lúc này, Ngự Tiền thái giám đi tới trước, thận trọng nói:

- Khởi bẩm hoàng thượng, giờ lành đã đến.

Lông mày của Thịnh Diệp khẽ run lên.

Hắn ta liếc nhìn Dịch Thanh Lam, đôi mắt đó giống như biển sâu không đáy, bình lặng và êm ả, nhưng hắn ta biết rằng dưới đáy biển sâu, những cơn sóng dữ dội hủy diệt mọi thứ đang được nung nấu.

Thịnh Diệp trong lòng thở dài nhưng trên mặt lại không có một tia dao động nào, trịnh trọng nói:

- Mở miếu!

- Dạ.

Thái giám cao giọng nói:

- Phụng Thiên Thừa Vận, bắt đầu mở miếu!

Vù vù.

Rồng vàng năm móng chạm trổ trên đài cao sáng lên, vầng hào quang vàng tỏa ra, khí thế linh thiêng, trang nghiêm tràn ngập khắp thế gian.

Ngoại trừ Thịnh Diệp cùng Dịch Thanh Lam ra còn tất cả mọi người đều quỳ rạp trên mặt đất.

Thịnh Diệp đứng lên, chậm rãi bước lên bậc thềm rồi từng bước leo lên bục cao.

Bức rèm che lay động, Long Bào bay lượn, khí thế vững vàng, phảng phất như một vầng thái dương không cách nào nhìn thắng. Đây chính là khí thế của Nhân Hoàng! Chỉ có Dịch Thanh Lam là nhìn ra bước chân của hắn ta có hơi nặng nề …

Một lát sau, giọng nói uy nghiêm vang lên:

- U La điện Thánh Tử Lý Nhiên, đầy lùi thủy triều quái thú, công trạng quá vĩ đại, cứu vớt hàng trăm ngàn bách tính ở tại Nam Phong Thành, là anh hùng vĩ đại của Nhân Tộc. Do dó chiêu cáo thiên hạ, khao thưởng mười Linh Bảo mười, tiên tài tám viên! Bởi vì tế thế người, sửa chữa những điều xấu của thế gian nên đặc biệt phong cho danh hiệu Trấn thế chi Thiên Ma!

Giọng nói của Thịnh Diệp vang vọng trên bầu trời, truyền đến mọi ngóc ngách của Hạo Thổ.

Giờ khắc này, tất cả các tông môn đều sững sờ và kinh ngạc nhìn về phía ngẩn Vô Ương Thành.

Là Lý Nhiên sao?

Cứu vớt chúng sinh sao? Trấn Thế Thiên Ma hả?

Mọi người đều nảy ra một suy nghĩ trong đầu.

Thế đạo này sắp thay đổi rồi!

Lãnh Vô Yên đứng ở La Sát sơn, nhìn những đám mây rải rác bởi giọng nói của Thịnh Diệp, khóe miệng nở một nụ cười rạng rỡ. l

- Cái gì Trấn Thế Thiên Ma chứ, khó nghe muốn chết, Thịnh Diệp thật không biết đặt tên.

- Y theo Bổn Tọa thấy phải gọi là sắc ma đệ nhất Hạo Thổ mới đúng!

Lúc này, một chấp sự đi nhanh tới, quỳ một chân xuống đất.

- Khởi bẩm chưởng môn, các trưởng lão từ một đến sáu đỉnh, đệ tử của ngục thất, tất cả vũ khí đều chuẩn bị xong, bất cứ lúc nào cũng có thể đến Vô Ương Thànhl

Lãnh Vô Yên phất tay một cái.

- Giải tán đi, không cần đi nữa.

Chấp sự sửng sốt.

- Dạ?

Lãnh Vô Yên lười nhác nói:

- Nếu Thịnh Diệp đã biết điều như thế thì Bổn Tọa cũng lười tìm hắn ta để gây chuyện, để cho hắn ta tự chơi đi.

- Dạ.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️