Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương!

Chương 167: Hao lý vô thường!

Chương Trước Chương Tiếp

Vô Ương hoàng cung.

Ngọc Giao Các.

Thịnh Tri Hạ tựa vào cửa sổ, nhìn xuống, tự hỏi mình đang nghĩ gì.

- Tri Hạ.

Một tiếng gọi khẽ vang lên bên tai nàng ta.

Thịnh Tri Hạ quay lại nhìn thì thấy Thịnh An Ức đang đứng bên cạnh mình.

- Tỷ đã gọi muội đến mấy lần rồi, sao muội lại mê mẩn như vậy?

Thịnh An Ức cười nói.

- Không phải là lại nghĩ tới Lý Thánh Tử của muội rồi chứ?

Thịnh Tri Hạ hơi ngạc nhiên nhưng không phản bác lời của Thịnh An Ức, mà chỉ cúi đầu thở dài.

Thịnh An Ức xoa đầu nàng ta.

- Chuyện gì xảy ra rồi, sao muội lại im lặng như vậy? Nói cho tỷ tỷ biết đi.

Thịnh Tri Hạ nói.

- Còn không phải là do phụ hoàng sao.

Sau đó, Thịnh Tri Hạ kể lại những gì đã xảy ra trong Càn Nguyên cung.

Thịnh An Ức im lặng sau khi nghe nàng ta tường thuật lại.

Thịnh An Ức không ngạc nhiên chút nào khi biết được quyết định của Thịnh Diệp.

Trong mắt đế vương, lợi ích của gia tộc là trên hết, ngay cả tính mạng của hai tỷ muội bọn họ cũng không quan trọng bằng lợi ích đó.

Trên thực tế, ngay cả khi Lý Nhiên có trở thành anh hùng thì điều đó cũng không nhất định sẽ ảnh hưởng đến sự thống trị thiên hạ của của Thịnh Tộc.

Nhưng theo quan điểm của Thịnh Diệp, bất kỳ rủi ro nào có thể xảy ra hắn ta cũng đều phải bóp chết từ trong trứng nước.

Đây là luật bất thành văn của hoàng đế khi làm việc.

Ngược lại, nguyên tắc của Thịnh Tri Hạ lại khác với quan điểm của Thịnh Diệp.

Thịnh An Ức bất lực nói:

- Vì đó là quyết định của phụ hoàng nên chúng ta thực sự không thể làm gì được.

Thịnh Diệp nói rằng quyết định của hắn ta chưa bao giờ thay đổi.

Thịnh Tri Hạ lí nhí nói:

- Lý Nhiên đã hi sinh rất nhiều cho Nhân Tộc mới đạt được chiến công to lớn như vậy, thế mà bây giờ vì cái gọi là rủi ro mà tất cả đều bị xóa bỏ. Điều này là không công bằng với Lý Nhiên, Tần Như Yên và tất cả những đệ tử ma tộc đã tham gia vào cuộc chiến.

- Muội đã hứa với Lý Nhiên là sẽ cho hắn một phần thưởng xứng đáng nhưng bây giờ có lẽ muội sẽ phải thất hứa rồi.

Đôi mắt Thịnh Tri Hạ rưng rưng, gương mặt lộ rõ vẻ xấu hổ.

Thịnh An Ức nghĩ tới đây nói:

- Vậy thì tại sao muội không giải thích rõ ràng với Lý Nhiên, nếu hắn có thể hiểu được nỗi khổ tâm của muội thì sao?

Thịnh Tri Hạ lắc đầu nghẹn ngào:

- Nhưng bây giờ muội thật sự không còn mặt mũi nào để đối mặt với hắn …

Nhìn Thịnh Tri Hạ giống như sắp khóc, Thịnh An Ức không khỏi đau lòng.

- Có vẻ như trong lòng muội muội Lý Nhiên là người rất quan trọng.

- Tại sao mình không đến Lý gia để giúp muội ấy tìm hiểu rõ mọi chuyện nhỉ?

- Chỉ cần xem Lý Nhiên có phải là người đáng tin cậy hay không, phải biết rằng tâm tư của Tri Hạ rất đơn thuần, nhất định không thể để muội ấy bị lừa gạt mà lại không biết.

Thịnh An Ức bí mật tính toán như vậy.



Lý gia bí địa.

Bùm!

Lý Nhiên một cước đạp văng cánh cửa làm bằng Đãng Ma Thạch, sau đó hắn đùng đùng bước vào.

Lý Vô Thường không có chút rung động nào, tự mình chơi với Anh Vũ, không quay đầu lại nói:

- Đóng cửa lại.

Lý Nhiên ôm vai lão ta nói:

- Lão lý, ngươi không đáng tin cậy quá đi. Ngọc Nữ La Sát Công kia thật ra là thuật song tu sao? Tại sao không nói cho ta biết sớm hơn chứ?

Tuy rằng hắn và Tiêu Thanh Ca đều được lợi rất ít, nhưng họ vẫn miễn cưỡng để bên kia thực hành song tu.

Loại kỹ thuật tu luyện này nhìn chung tiến bộ nhanh chóng, nhưng nền tảng nhìn chung không ổn định, hơn nữa năng lực chiến đấu lại bình thường.

A Thấm không có thiên phú tu luyện, chỉ có thể thay đổi thể chất của mình bằng Xá Nữ Linh Tủy Thể.

Nhưng Tiêu Thanh Ca thì khác.

Bản thân nàng ta thiên phú dị bẩm, luyện loại công phu này chẳng phải là lãng phí tài năng sao!

Lý Vô Thường bình chân như vại nói:

- Ai nói với ngươi La Sát Công là công pháp song tu?

Lý Nhiên nhướng mày.

- Chẳng lẽ không đúng sao?

Lý Vô Thường ậm ừ nói:

- Đây là di sản của Cửu Thiên Thần Nữ trong truyền thuyết, nàng có thiên phú khống chế quái ác, khi đạt đến cảnh giới La Sát cửu chuyển, càng có khả năng Chứng Đạo xưng đế. Làm sao bài công pháp đỉnh cao này lại có thể trở thành bài công pháp song tu chứ?

- Lợi hại đến vậy sao?

Lý Nhiên tự hỏi:

- Vậy thì tối hôm qua mình đã đột phá như thế nào nhỉ?

Lý Vô Thường trả lời:

- Bởi vì thần nữ La Sát Công có chức năng loại bỏ tạp chất trong máu, khiến cho thể chất của người thức tỉnh, làm cho máu trở nên thuần khiết hơn. Nói một cách đơn giản, công pháp này chỉ có ích cho một mình người luyện nó.

- Thì ra là thế.

Lý Nhiên đã hiểu rõ vấn đề.

Thân thể của hắn quả thực đã biến hóa, mức độ cường hóa trong lúc thức tỉnh của hắn đã tăng hơn gấp đôi, năng lượng thoát ra trong quá trình biến hóa của hắn cũng đã đột phá khiến Tiêu Thanh Ca phải vò đầu bứt tai.

Lý Vô Thường lắc đầu nói:

- Bài công pháp này dù là vô tình hay cố ý thì nếu có luyện tập trước sẽ không kém cỏi.

- Đúng là như vậy.

Lý Nhiên an tâm hơn hẳn, sau đó hắn khen ngợi:

- Không hổ là hoàng đế của nhà họ Lý, hiểu biết thật rộng a.

Lý Vô Thường vẻ mặt tự mãn.

- Đương nhiên! Nhớ năm đó lão phu xưng bá ở Hạo Thổ. Ai mà không sợ hãi khi nghe đến cái tên Ngục Tỏa Cuồng Long chứ?

Lý Nhiên gật đầu.

- Nhất là nữ tu, nữ tu thấy ngài phỏng chừng hai chân đều run lên phải không?

Lý Vô Thường:

- Sao cơ?

Lý Nhiên cười nói:

- Có một tên đã trói một nữ tu bằng sợi dây đỏ, sau đó còn tự xưng là một lão nghệ thuật gia. Về sau, sư phụ ta đã đuổi giết tên đó suốt từ Bắc Địa cho đến Nam Cương. Đây có phải là công lao vẻ vang của ngươi không?

Lý Vô Thường:

- …

Lúc này, Anh Vũ ở bên cạnh Lý Vô Thường giọng the thé nói:

- Trói, ta điên cuồng trói, nghệ thuật chính là trói!

Lý Vô Thường:

- …

Rắc.

Con vẹt cũng giật mình bay đi.

Lý Vô Thường nghiến răng nghiến lợi nói:

- Đây là những gì Lãnh Vô Yên nói cho ngươi biết?

Lý Nhiên nhún nhún vai.

- Ngươi đoán thử xem.

Lý Vô Thường dù vô cùng tức giận nhưng cũng đành bất lực.

Khi đó Lãnh Vô Yên đã đuổi giết hắn hàng vạn dặm và chặt đứt hơn chục bảo vật linh thiêng, khiến hắn thỉnh thoảng gặp ác mộng, Lãnh Vô Yên đó quá độc ác!

Lý Vô Thường nghi ngờ nhìn Lý Nhiên.

- Vậy ngươi nói ra chuyện này là có ý gì?

Lý Nhiên duỗi tay nói:

- Phí bịt miệng.

Lý Vô Thường nghe xong liền tức giận nói:

- Ta ngày hôm qua đã giúp ngươi giải quyết mọi chuyện! Đồ vô ơn bạc nghĩa, ngươi hôm nay lại tới đòi phí bịt miệng với ta sao?

Lý Nhiên lau mặt, nghiêm túc nói:

- n tình của Lão Tổ, ta ghi nhớ trong lòng, vĩnh viễn không quên.

- Vậy ngươi vì sao còn. . .

- Thế nhưng cảm tình thuộc về cảm tình, làm ăn là làm ăn.

- Đối với ta cũng vậy sao!

Lý Vô Thường ngực kịch liệt phập phồng, hắn ta có thể nhìn ra được, đứa nhỏ này so với hắn ta còn không có liêm sỉ hơn!

- Quên đi, có người cháu như ngươi coi như là ta không may.

Lý Vô Thường khô khốc vung tay áo, trên bàn xuất hiện một đống chai lọ, không khí nồng nặc mùi lạ.

- Ngươi tự mình chọn đi.

Lý Nhiên hai mắt sáng lên.

- Ta đã nói mà Lão Tổ hẳn là có trữ hàng nha! Đây là bảo vật gì vậy, ngài có thể giới thiệu được không?

Lý Vô Thường hắng giọng.

- Chai đan dược ngươi đang cầm tên là cửu chuyển vô cực đan.

- Nghe cũng rất lợi hại, tác dụng cụ thể là gì thế?

- Khụ, có thể hiểu nó là một loại thuốc bổ tuyệt vời.

- …

Lý Nhiên không nói nên lời.

- Cái này thì sao?

- Còn đây là Mê Hồn Đãng Phách tán.

- Nghe có vẻ thái quá… Còn món hầm sáp vàng này thì sao?

- Nó được gọi là mười dặm hương nến, khi nhỏ lên người sẽ có tác dụng không ngờ đến.

Lý Nhiên không khỏi nổi da gà khi nhìn những thứ kỳ lạ trước mặt này.

- Lão lý, ngài có chắc mình không phải là đồ đệ của Hợp Hoan Tông không?!

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️