Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương!

Chương 152: Dịch thanh lam: nghịch đồ, thế mà lại dám trêu chọc vi sư!

Chương Trước Chương Tiếp

Dịch Thanh Lam nghi hoặc nói.

- Nếu vi sư không nghe nhầm thì khi nãy ngươi vừa nói đến Cực Tình.

Lâm Lang Nguyệt chân thành trả lời.

- Sư tôn, ngài nghe nhầm rồi.

- …

Dịch Thanh Lam không còn gì để nói.

Ngươi nghĩ lỗ tai của bần đạo bị nước vào hay sao?

Đột nhiên, nàng ta nhướng mày.

Không đúng.

Đạo pháp của Thiên Xu Viện có nguồn gốc từ Thiên Đạo. Nếu Lâm Lang Nguyệt thật sự rơi vào hồng trần, vậy thì đạo tâm của nàng ta phải sụp đổ ngay lập tức mới đúng.

Vì sao tu vi của nàng không những không giảm mà còn tăng lên?

Trừ khi...

Dịch Thanh Lam nghĩ tới cái gì đó, nàng ta chấn động mà hỏi.

- Ngươi sẽ không coi Lý Nhiên thành Thiên Đạo của mình chứ?

Lâm Lang Nguyệt cúi đầu, không nói một tiếng nào.

Ầm ầm.

Cả ngọn núi đều rung lên, biển mây phía trên cũng cuồn cuộn như sóng thần!

- Nghịch đồ, nghịch đồ.

Dịch Thanh Lam vô cùng đau lòng.

- Ngươi có biết ngươi làm vậy là đang tự phế tiền đồ của mình không?

Bảo sao Lâm Lang Nguyệt làm chuyện thân mật với Lý Nhiên như vậy mà đạo tâm vẫn vững như bàn thạch.

Hoá ra nàng đã coi Lý Nhiên thành Thiên Đạo của mình, thế nên quan hệ của hai người càng gần gũi với nhau cũng tương đương với việc nàng càng bước tới gần Thiên Đạo, vì vậy đạo tâm cũng càng được củng cố thêm!

Trong mắt Dịch Thanh Lam, chuyện này không khác gì đã nhập vào tà đạo rồi cả.

Hiện giờ tạm thời còn chưa có vấn đề gì, nhưng nếu Lý Nhiên bị đình trệ tu vi thì sao?

Nếu Lý Nhiên ngã xuống thì sao?

Chuyện này có nghĩa là Tiên Lộ của Lâm Lang Nguyệt cũng sẽ biến mất theo!

Con người sao có thể sánh với Thiên Đạo được chứ?

- Nghịch đồ, sao ngươi lại làm như vậy?

Dịch Thanh Lam đau lòng nói.

- Chẳng lẽ chỉ vì vài câu nói hoa ngôn xảo ngữ của nam nhân kia mà ngươi đã vội vàng lựa chọn buông tha cơ hội đăng tiên hay sao?

Lâm Lang Nguyệt yên lặng một lúc lâu.

Sau đó nói nhỏ.

- Sư tôn, mời người xem ký ức của đệ tử.

Dịch Thanh Lam kinh ngạc.

- Ngươi nói cái gì?

Lâm Lang Nguyệt khoanh chân ngồi xuống, thả lỏng thần thức.

- Sư tôn nhìn thấy thì sẽ hiểu thôi.

Vì nàng ta đã chủ động phối hợp nên sẽ không làm thần hồn của Dịch Thanh Lam bị tổn hại… Dịch Thanh Lam hơi do dự một chút, sau đó quyết định lấy tay điểm nhẹ vào mi tâm của nàng ta.

Dịch Thanh Lam nhìn thấy được cảnh Thú Triều tấn công từ trong đó.

Trí nhớ chân thật của Lang Nguyệt hiện ra trước mắt Dịch Thanh Lam.

Trên tường thành.

Vô số Tu Hành Giả sợ hãi núp sau tường thành, đối diện là sự tấn công mạnh mẽ của Thú Triều.

Lý Nhiên bay lên trời, cả người chìm trong ngọn lửa màu vàng rực rỡ.

- Ta phải cho đám súc sinh này biết ai mới thật sự là con mồi!

Lý Nhiên như sao băng rực rỡ, cháy hừng hực bay về phía Thú Triều.

Chỉ dùng lực của một người, Thú Triều đã bị trấn áp một cách mạnh mẽ!



Trong chiến trường.

Lý Nhiên sôi trào nhiệt huyết, dẫm nát Lôi Sư cấp Nguyên Anh dưới chân, hai tay nâng cao trái tim còn đập thình thịch.

Bóp nát!

Bầy yêu lập tức kinh sợ, chần chừ không dám tiến lên.



Trên thác nước.

Trong khoảnh khắc sống còn, Lý Nhiên cứu Lâm Lang Nguyệt và bạo phát đại chiến với Vu Dã!

Tinh Thần Cự Nhân thông thiên triệt địa, đánh xuống những đòn lôi đình ầm vang.

Lấy sức của Nguyên Anh Kỳ giết chết Phân Thần Kỳ!

Trong mật thất.

Lý Nhiên nhẹ nhàng hạ xuống, hào quang toả ra từ sau lưng hắn như Phật Đà hiện thế.

Niêm Hoa Cầm Kiếm, Kim Cương Nộ Mục. (*)

(*) nghĩa là đồng tử Kim cương trợn mắt, hình dung cái uy thế của người, đầy vẻ phẫn nộ để hàng phục kẻ ác.

Một kiếm chém đứt Cổ Thi ở Độ Kiếp Kỳ!

Dịch Thanh Lam rời khỏi trí nhớ của Lâm Lang Nguyệt.

Những trí nhớ phía sau của nàng ta đều là những hành động cấm trẻ nhỏ của hai người làm người khác đỏ mặt không dám nhìn.

Lâm Lang Nguyệt mở to mắt hỏi.

- Sư tôn, người đã thấy rõ chưa?

- Ta thấy rõ rồi.

Dịch Thanh Lam nhìn Lâm Lang Nguyệt với vẻ phức tạp.

Lý Nhiên thật sự không phải lãng tử hay nói mấy lời mây bay giả dối.

Không những vậy, hắn còn có tâm chí kiên nghị, dũng mãnh tiến lên.

Một thiếu niên thiên tài chưa tròn hai mươi tuổi mà Phật Đạo Song Tu, thân thể như rồng, thiên phú mạnh mẽ làm người ta khó có thể tin được.

Pháp tướng của Tinh Thần Cự Nhân là cách cục mà có thể đến cả đại năng cũng không thể có được.

Còn Hám Thế Thần Lôi cùng với Trảm Ma Kim Cương kia nữa. Thậm chí nàng ta còn cảm giác như Lãnh Vô Yên cũng không thể dạy ra được một đệ tử như vậy.

- Nếu không ngã xuống, người này chắc chắn có thể bước vào Đế Cảnh.

Giờ khắc này, cuối cùng nàng ta cũng hiểu được lựa chọn của Lâm Lang Nguyệt.

Trong trí nhớ khi nãy, Dịch Thanh Lam còn nghe được Lý Nhiên nói:

- Nếu ta chính là Thiên Đạo thì sao?

- Nếu trên đỉnh đầu ta là bầu trời, trên người khoác tinh hà, vậy không phải Minh Nguyệt này của ngươi cũng nằm trong lòng bàn tay ta sao?

- Thiên phú của ngươi có mạnh đến mấy thì giờ cũng chỉ là Nguyên Anh Kỳ thôi, ngươi dựa vào cái gì mà có thể to gan muốn thay thế Thiên Đạo hoàn toàn?

Dịch Thanh Lam lắc đầu.

Không biết vì sao, nàng ta đột nhiên nhớ tới uy áp từ trên cao nhìn xuống mình.

- Thật quá cuồng vọng.



Lâm Lang Nguyệt tò mò nhìn sư tôn của mình, lúc này Dịch Thanh Lam đã biến đổi sắc mặt liên tục, khi thì gật đầu, lúc lại lắc đầu rồi nghiến răng nghiến lợi.

- Sư tôn, người làm sao vậy?

- Hả?

- Lang Nguyệt, ngươi quá xúc động rồi!

Dịch Thanh Lam nói tiếp.

- Dù Lý Nhiên thật sự có tư chất đạt đến Đế Cảnh… Nhưng thế sự biến đổi thất thường, với tính tình cuồng vọng lỗ mãng của hắn, nếu chẳng may vì quá đắc ý mà ngã xuống, vậy chẳng phải ngươi cũng chôn vùi tiên lộ theo cùng sao?

Lâm Lang Nguyệt mỉm cười nói.

- Có sư tôn ở đây, đệ tử rất yên tâm.

- Hả?

Dịch Thanh Lam sửng sốt.

Lâm Lang Nguyệt nghiêm túc nói.

- Lý Nhiên vốn có thực lực cực mạnh, hơn nữa còn có hai vị Đế Cấp là người và Lãnh Vô Yên bảo vệ ở bên. Có hai vị Đế Cấp bảo hộ, hắn muốn ngã cũng không ngã nổi.

Dịch Thanh Lam nhíu mày hỏi.

- Vì sao bần đạo phải bảo hộ hắn?

Lâm Lang Nguyệt ra vẻ tội nghiệp hỏi lại.

- Chẳng lẽ sư tôn muốn trơ mắt nhìn đạo tâm của đồ nhi tiêu tán ư?

- …

Dịch Thanh Lam vừa bực mình vừa buồn cười.

- Giỏi lắm, giờ lớn rồi, ngươi đã biết tính kế cả vi sư rồi!

- Chuyện này đâu gọi là tính kế, là người muốn bảo vệ tiên lộ của đồ đệ mà thôi.

Lâm Lang Nguyệt vui vẻ ôm cánh tay của sư phụ làm nũng.

Dịch Thanh Lam ngây ngẩn cả người.

Hơn mười năm nay, từ khi thầy trò các nàng ở chung đến giờ, Lâm Lang Nguyệt vẫn luôn kính trọng nàng ta, chưa bao giờ trở nên thân thiết, gần gũi như vậy.

Điều này khiến nàng ta cảm thấy ấm lòng.

- Hình như Lang Nguyệt thật sự thay đổi rồi, nhưng thay đổi như vậy, bần đạo vẫn rất thích.

- Còn Lý Nhiên... vì Lang Nguyệt, ta chắc chắn sẽ không để hắn ngã xuống.

Nhớ lại tên tiểu tặc cuồng vọng kia, giọng nói trêu tức còn vang vọng bên tai nàng ta.

- Đạo cô chưa từng nói đến chuyện luyến ái mà cũng có tư cách nói Vong Tình sao?

Dịch Thanh Lam tức giận đến nghiến răng.

- Thật là khó chịu!



Nam Phong Thành.

Lý Nhiên đang uống rượu quên sầu, dưới chân đầy rẫy vò rượu rỗng.

Nhạc Kiếm Ly, Tần Như Yên và Thịnh Tri Hạ bất đắc dĩ nhìn hắn.

- Lý Thánh Tử, ngươi đã uống cả ngày rồi… Rượu của Thu Phong Lâu cũng sắp bị ngươi uống gần hết rồi.

Lý Nhiên lắc đầu thở dài.

- Ngươi biết cái gì, ta đang uống rượu giải sầu. Nhưng vì sao uống vào lại không say chứ? Lão bản, ngươi bán rượu giả cho ta đúng không?

- …

Tần Như Yên không biết nói gì.

- Ngươi cũng đã là Nguyên Anh Kỳ rồi, đừng nói là uống rượu, cho dù có ném ngươi vào trong thùng rượu thì ngươi cũng không say được đâu.

Lý Nhiên sáng bừng mắt lên.

- Ngâm trong thùng rượu? Ý kiến hay!

- …

Thật vất vả mới kiềm hãm hắn lại được.

Thịnh Tri Hạ khó hiểu hỏi.

- Nhưng Lý Thánh Tử ngươi đang sầu vì chuyện gì vậy?

Lý Nhiên thở dài.

- Ngươi còn nhỏ, ta có nói, ngươi cũng không hiểu.

Thịnh Tri Hạ không phục, cúi đầu nhìn lại mình.

- Gạt người, ta cũng đâu có nhỏ!

Lý Nhiên âu sầu chống cằm.

- Haizz… lần này sư tôn thật sự ghen tị, đều trở về tông môn luôn rồi, làm sao bây giờ?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)