Vu Dã cảm thấy mọi chuyện có chút phiền phức.
Đầu tiên là Thiên Xu Viện và thủ tịch đệ tử của Vạn Kiếm Các, sau đó là Hợp Hoan Tông Thánh Nữ và U La Điện Thánh Tử cũng đến!
Tất cả đều là Thiên Kiêu của tông môn đỉnh cấp, địa vị người sau cao hơn người trước!
Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, e rằng cả Hạo Thổ cũng sẽ không còn chỗ cho hắn ta.
Kế hoạch của hắn ta vẫn chưa hoàn thành, chỉ dựa vào tu vi Phân Thần thì căn bản không thể nào tồn tại được dưới trướng của tông môn.
- Không, phải giữ chúng lại!
Thần thức của Vu Dã đã khóa chặt Nhạc Kiếm Ly và Tần Như Yên, vừa định đuổi giết bọn họ triệt để thì một quyền có bạch quang nở rộ xuất hiện ở trước mặt hắn ta.
Bùm!
Một quyền giáng xuống hắc vụ, trực tiếp nổ tung hắn ta!
…
Lâm Lang Nguyệt cảnh giác nhìn Bạch Tương Dạ.
Mặc dù tên sát nhân này chưa từng xuất thủ nhưng qua cuộc trò chuyện với Vu Dã, hắn ta có thể khẳng định được hai người đó có giao dịch nào đó.
Lý Nhiên đang liều mạng chống lại cao thủ Phân Thần, nàng ta nhất định phải để mắt tới Bạch Tương Dạ, không thể để hắn ta đánh lén.
- Bạch Tương Dạ, ngươi có thể suy nghĩ lại, đứng về phía Vu Dã thì chính là đã đắc tội với Chính Ma Lưỡng Đạo!
Lâm Lang Nguyệt lên tiếng.
Bạch Tương Dạ liếc nhìn nàng ta một cái, cười nói:
- Ta biết ngươi muốn kéo dài thời gian, muốn nhân cơ hội này để phục hồi linh lực.
Thần sắc Lâm Lang Nguyệt cứng đờ.
Đúng là nàng ta đang có ý nghĩ này.
Bạch Tương Dạ lắc đầu:
- Không cần thiết đâu, bởi vì ta sẽ không xuất thủ.
- Hả?
Lâm Lang Nguyệt sửng sốt:
- Nếu đã như vậy, tại sao ngươi lại muốn liên mình cùng với Vu Dã?
Bạch Tương Dạ nhún vai:
- Vốn dĩ ta tưởng rằng những Tu Hành Giả này không thể chống lại Thú Triều, có thể tận mắt chứng kiến hàng trăm ngàn sinh linh tử vong, sẽ làm cho sát ý chi đạo của ta lột xác! Đáng tiếc…
Hắn ta lắc đầu thở dài, vẻ mặt có phần tiếc nuối.
Lâm Lang Nguyệt hiểu rõ.
Tiếc là có Lý Nhiên lại tồn tại.
Nam nhân này đã lật ngược tình thế của trận chiến bằng thực lực mạnh mẽ của chính mình, cố gắng đánh tan Thú Triều, cũng để cho Bạch Tương Dạ thay đổi suy nghĩ.
Nghĩ đến điều này, Lâm Lang Nguyệt không khỏi rùng mình một cái.
Những gia hỏa Sát Sinh Ngục, quả nhiên đều là những kẻ biến thái mất hết nhân tính!
- Đó là lý do tại sao ngươi chưa xuất thủ...
Bạch Tương Dạ nhìn về phía Lý Nhiên:
- Vu Dã tuy là Phân Thần cảnh, nhưng cho dù ta không phải là đối thủ, muốn chạy cũng không vấn đề gì.
- Nhưng Lý Nhiên thì khác…
- Hắn rất mạnh, thậm chí ta không có tự tin để chạy trốn khi đối mặt với hắn.
Lâm Lang Nguyệt không khỏi giật mình.
Trong mắt Bạch Tương Dạ, Lý Nhiên mạnh hơn Vu Dã sao?
Hai người hơn kém nhau những một đại cảnh giới!
Nhìn thấu suy nghĩ của nàng ta, Bạch Tương Dạ cười nói:
- Khi ta còn là Kim Đan cảnh, ta đã tự tay giết chết Nguyên Anh. Vậy thì tại sao Nguyên Anh của Lý Nhiên lại không thể giết chết Phân Thần chứ?
Cảnh giới, chính là để cho thiên tài vượt qua!
Bọn họ nhìn về phía vào hai bóng dáng đang giao chiến với nhau
Lâm Lang Nguyệt nói:
- Nếu như Lý Nhiên thật sự thắng, ngươi sẽ làm gì?
Bạch Tương Dạ chân thành nói:
- Trước sau gì ta cũng sẽ chạy trước.
- …
Lâm Lang Nguyệt nuốt một viên đan dược, cố gắng khôi phục linh lực.
Nàng ta không thể lật ngược tình thế của trận chiến, nhưng nếu Lý Nhiên thất bại thì nàng ta có phải liều mạng cũng sẽ cứu hắn.
…
Bùm!
Lý Nhiên quyền phong gào thét, đánh thẳng vào mặt Vu Dã nhanh như chớp!
Hàng Ma Quang Minh Quyền đã bị thôi động đến cực điểm, đôi tay như được làm bằng Bạch Ngọc, thậm chí có thể nhìn thấy cả kinh mạch và xương cốt. Trên trán nở rộ bạch quang chói lóa!
Đối phương là Phân Thần cảnh, thần hồn mạnh mẽ, đạo pháp vô thường.
Nếu thực sự bị nới rộng khoảng cách, e rằng sẽ rất khó khăn.
Cho nên Lý Nhiên đã lựa chọn đánh cận chiến, định sẽ đập chết hắn ta!
Lựa chọn này không có gì sai sót cả.
Vì quanh năm bị m Khí bào mòn nên thể lực quả thực là điểm yếu của Vu Dã.
Mà bạch quang trên quyền của Lý Nhiên có một Thần Thánh Chi Lực mạnh mẽ tạo thành sự khắc chế rất lớn cho Phệ Hồn Hắc Vụ.
- Tiểu tử ngươi quả là có chút chiêu trò!
Hắc vụ cuồn cuộn trên mặt Vu Dã, nở nụ cười kỳ quái:
- Nhưng ngươi căn bản không hiểu, Phân Thần là có ý nghĩa gì!
Thân thể của hắn ta hóa thành hắc vụ phiêu tán đi, cách đó không xa ngưng tự lại một lần nữa.
- Trước hết sẽ giết các ngươi trước, đám tiểu tử kia có chạy cũng không thoát được đâu!
Lòng bàn tay gầy guộc của Vu Dã đè trên mặt đất, mặt đất trước mặt ngay lập tức lộn nhào!
Đất vàng khô cứng đã bị hắc vụ xâm nhiễm, biến thành một đầm lầy dâng trào!
Đầm lầy đen kịt cuộn trào như nước sôi, vô số vong hồn vùng vẫy trôi nổi trong đó.
Ở trong mắt bọn họ, dường như Lý Nhiên là mỹ vị vô thượng.
Điên cuồng vùng vẫy để vồ lấy hắn, hét lên những âm thanh chói tai.
Đầm lầy nhanh chóng mở rộng, trong chốc lát đã lan đến dưới chân Lý Nhiên…
Hắn khẽ cau mày, vừa định bay lên không trung, đột nhiên một lực hút cực lớn ập đến, dĩ nhiên không thể bay lên!
Trong nháy mắt, cả người đều chìm xuống!
- Lý Nhiên.
Nhìn thấy cảnh này, Lâm Lang Nguyệt không khỏi thét lên một tiếng.
Vu Dã cười dữ tợn:
- Bị ném vào trong Hắc Chiểu, không ai có thể sống sót trở ra, trở thành lương thức của Lệ Quỷ cho đàng hoàng đi!
Lâm Lang Nguyệt bất chấp linh lực thiếu thốn, lao người bay tới đầm lầy.
Nàng ta muốn kéo Lý Nhiên ra ngoài!
Vũ Dã sững người một lúc, sau đó bật cười:
- Thật là cảm động đó! Vừa hay cùng đưa các ngươi đi chết, tiết kiệm công sức của lão phu, ha ha ha ha…
Đột nhiên, tiếng cười dừng lại, trong ánh mắt hiện lên một tia kinh ngạc.
- Cái này... sao có thể?
Chỉ thấy đầm lầy đen ngòm cuộn sóng dữ dội, ánh sáng vàng tỏa ra từ bên dưới, hóa ra lúc này Lệ Quỷ đã kêu gào thảm thiết bỏ chạy tán loạn.
Bùm!
Một bóng người xuyên qua đầm lầy, vầng sáng vàng nở rộ như thiêu đốt!
Toàn thân Lý Nhiên bao phủ kim quang hòa hợp, sau lưng dường như còn có phạm âm Phật Xướng.
- A!
Hắn giơ tay phải lên, chữ vạn trong lòng bàn tay sáng lên, Phật quang uy nghiêm truyền ra, giống như mưa vàng từ trên trời rơi xuống.
Lệ Quỷ kêu rên trong tuyệt vọng hóa thành tro tàn.
Hắn nhìn về phía Vu Dã, nở một nụ cười xấu xa, có chút nổi bật trên nền Phật quang.
- Có ai đã nói ngươi rằng nụ cười của ngươi rất khó nhìn chưa?
Vu Dã nuốt nước miếng, không thể tin được nói:
- Sao ngươi lại có được Phật Lực thuần khiết như vậy? Ngươi, ngươi có quan hệ gì với Vô Vong Tự hả?
- Thật ngại quá, là ta tự học thành tài.
Thân hình hắn ta như điện, lao người về phía Vu Dã.
Vu Dã rên lên một tiếng, muốn hóa thành hắc vụ mà tiêu tan một lần nữa.
- A!
Các ngón tay của Lý Nhiên tạo thành một Chuyển Luân Pháp Ấn, ánh sáng lộng lẫy của Phật quang chiếu khắp cơ thể.
Trong nháy mắt, thời gian dường như dừng lại.
Vu Dã cảm thấy suy nghĩ của mình trở nên đờ đẫn, dường như muốn động một ngón tay đều rất khó khăn, chỉ có thể đứng nhìn hắn lao tới trước mặt mình.
Bùm!
Lý Nhiên giẫm đầu hắn ta xuống đất!
- Nam hài thích cười, có thể sẽ không gặp may!