Thịnh Tri Hạ là dòng dõi hoàng thân quốc thích, mang trong mình dòng máu của hoàng tộc, là công chúa được Nhân Hoàng Thịnh Diệp yêu thương nhất.
Dùng dưới một người, trên vạn người để hình dung cũng không quá đáng.
Dòng máu cao quý cộng thêm thiên phú không tầm thường, khiến cho nàng ta được người dân Đại Thịnh vô cùng yêu mến
Đến đâu mà không phải là được ủng hộ rầm rộ, có vô số kẻ nịnh hót?
Nhưng vừa rồi lại bị Lý Nhiên trực tiếp ném ra khỏi phòng!
Hơn nữa nàng ta còn là đến để cảm ta đối phương!
Tại sao Thịnh Tri Hạ lại phải chịu đựng loại đãi ngộ như vậy chứ?
- Tại sao người này lại lỗ mãng như vậy!
Nàng ta tức giận đứng lên, chỉ muốn lao vào để nói lý lẽ với hắn, nhưng nàng ta chợt nghĩ ra điều gì đó, trong chốc lát dừng hành động lại.
Nàng ta đánh không lại Lý Nhiên.
Không sai.
Tuy rằng Thịnh Tri Hạ cũng là một thiếu nữ tài năng, tuổi còn trẻ mà đã đạt được thành tựu của Kim Đan.
Nhưng vẫn không thể so sánh được cùng với con quái vật Lý Nhiên.
Đấy chính là đệ nhất Thiên Ma đã đè bẹp vô số Thiên Kiêu.
- Nếu như bổn cung xông vào, hắn đánh ta thì phải làm sao?
Thịnh Tri Hạ nghiêm túc suy nghĩ.
Với tính cách vô lương tâm của Lý Nhiên, khả năng nàng ta bị đánh là cực kỳ cao.
Dù sao đó cũng là nam nhân đè ngã Lâm Lang Nguyệt xuống đất...
- Rất tốt.
Thịnh Tri Hạ gật đầu:
- Vậy thì tạm thời bổn cung sẽ nuốt cơn giận này xuống.
Nàng ta đã lựa chọn sáng suốt biết khó mà lui.
Ngay khi nàng ta định quay người rời đi, một giọng nói vang lên bên cạnh nàng ta:
- Thịnh công chúa, sao ngươi lại ở đây?
Thịnh Tri Hạ quay lại nhìn, chỉ thấy thấy Lâm Lang Nguyệt đang đi về phía mình.
- Là Lâm Tiên Tử sao, bổn cung tới đây để xin lỗi Lý Thánh Tử, dù sao lúc nãy tướng quân cũng đã đắc tội với hắn.
Loại phong thái này phải khiến cho Lâm Lang Nguyệt đánh giá cao.
Nàng ta cười nói:
- Thế nào rồi, đã tha thứ cho ngươi chưa?
- À cái này...
Thịnh Tri Hạ có chút xấu hổ:
- Ừm, hắn đã chấp nhận lời xin lỗi của bổn cung, còn nhiệt tình tiễn bổn cung ra ngoài.
Lâm Lang Nguyệt cũng không nghĩ nhiều, gật đầu nói:
- Vậy thì tốt rồi.
Thịnh Tri Hạ thắc mắc nói:
- Lâm Tiên Tử, ngươi cũng tới đây để tìm Lý Thánh Tử sao?
Nếu như nhớ không lầm, không phải hai người này có thù hận rất lớn sao?
Lâm Lang Nguyệt nhìn thấy nàng ta đang suy nghĩ điều gì đó, có chút ngượng ngùng nói:
- Dù sao hắn cũng đã cứu đệ tử ở Thiên Xu Viện của ta, ta cũng nên đến đây để nói lời cảm ơn.
Nàng ta biết được từ miệng đệ tử, nếu như không phải do Lý Nhiên xuất thủ thì bọn họ đã bị những con yêu quái xé nát rồi.
Tuy rằng giữa hai người có một mối liên hệ, nhưng ơn cứu mạng cũng là sự thật.
Nói xong, Lâm Lang Nguyệt chuẩn bị đưa tay ra gõ cửa.
Thịnh Tri Hạ vội vàng ngăn cản nàng ta lại:
- Lâm Tiên Tử, hay là ngươi đợi một lúc đi, Lý Thánh Tử đang tắm.
- Tắm?
Lâm Lang Nguyệt tò mò hỏi:
- Không phải ngươi vừa mới vào sao?
- Ừm...
Thịnh Tri Hạ chớp mắt, nói ra:
- Khi nãy hắn tiễn bổn cung ra ngoài, hắn nói rằng phải chuẩn bị đi tắm.
- Vậy sao?
Lâm Lang Nguyệt luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Lúc này Tần Như Yên đang chậm rãi đi xuống, không khỏi sững sờ khi nhìn thấy hai người bọn họ.
- Các ngươi đang làm gì ở đây vậy?
Lâm Lang Nguyệt nhẹ nhàng nói:
- Ta tới đây để gặp Lý Nhiên.
- Gặp hắn?
Tần Như Yên cười quyến rũ:
- Lâm Tiên Tử sẽ không có mưu tính gì đấy chứ? Không phải ngươi được xưng là Thái Thượng Vong Tình sao?
Lâm Lang Nguyệt khẽ cau mày:
- Ta đến đây chỉ để nói lời cảm ơn, ngươi đang nói nhảm cái gì vậy?
- Vậy thì ngươi gõ cửa đi, đứng ở đây làm gì?
Tần Như Yên hùng hổ hỏi.
Thịnh Tri Hạ giải thích:
- Lý Thánh Tử đang tắm, bây giờ cũng không tiện lắm.
- Tắm?
Hai mắt Tần Như Yên sáng lên.
Không hiểu tại sao, hai vị nữ nhân lại dường như cảm thấy nàng ta hưng phấn hơn…
Tần Như Yên nhẹ nhàng bước lại gần, nhẹ nhàng gõ cửa phòng, quyến rũ nói:
- Lý Thánh Tử, có cần ta giúp ngươi chà lưng không? Thủ pháp của ta cực kỳ chuyên nghiệp đó.
Lâm Lang Nguyệt và Thịnh Tri Hạ liếc nhìn nhau, gò má có chút đỏ lên.
Quả nhiên là một Yêu Nữ, thực sự không biết xấu hổ!
…
Trong căn phòng.
Nhạc Kiếm Ly che gò má lại, nửa ngày cũng không dám ngẩng đầu.
Vẻ mặt Lý Nhiên ngượng ngùng nói:
- Ta còn chưa kịp nói xong, ngươi đã chui vào, động tác cũng quá nhanh rồi đó!
Nhạc Kiếm Ly nghe xong thì khó tránh khỏi càng thêm xấu hổ, thì thào nói:
- Không phải sợ bị người ta nhìn thấy sao...
Vừa rồi nàng ta đang ở tình thế vội vàng, nàng ta trốn vào trong bồn tắm, kết quả lại nhìn thấy...
Quá xấu, cũng quá dọa người rồi.
Nàng ta hoảng sợ như sắp nhảy ra ngoài, cả người một chút khí lực cũng nhấc không nổi.
Đúng lúc này, người cửa truyền tới một giọng nói quyến rũ của Tần Như Yên .
Nhạc Kiếm Ly nhất thời tức giận nói:
- Yêu Nữ này! Ta...
Vừa định đứng dậy, chân cô bủn rủn, ngã thẳng vào vòng tay của Lý Nhiên.
- ...
Hai người bốn mắt nhìn nhau, không khí đột nhiên trở nên yên lặng.
Nhạc Kiếm Ly nhận thấy sự kỳ lạ, lắp bắp nói:
- Ta, ta không cố ý…
Yết hầu của Lý Nhiên chuyển động, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Ta bỏ qua cho ngươi một lần!
- Hả?
Nhạc Kiếm Ly sửng sốt:
- Ý của ngươi là... a!
Chưa kịp nói xong, hai người đã bay ra khỏi bồn, nước trên người bốc hơi tức thì, ngã xuống một chiếc giường lớn..
Hai gò má của Nhạc Kiếm Ly ửng hồng, hai mắt lúng túng:
- Ngươi, ngươi làm gì vậy?
Lý Nhiên cười:
- Ngươi đoán xem?
Hai mắt Nhạc Kiếm Ly gợn sóng, cắn môi run rẩy nói:
- Không được, bên ngoài còn có người…
Lý Nhiên phất tay, trận pháp vô hình sáng lên, bao trùm cả căn phòng.
Đoạn tuyệt tất cả âm thanh.
- Bây giờ ngươi có thể làm bất cứ điều gì mà ngươi muốn.
Hắn nhếch mép cười.
Nhạc Kiếm Ly đỏ mặt quay đầu lại:
- Ngươi thật là xấu xa...
Lý Nhiên nhéo cằm:
- Vậy ngươi có muốn ta xấu hay không?
- Ta hy vọng sẽ... chậm, chậm một chút...
Nhạc Kiếm Ly xõa tóc, môi hàm ngọc vỡ, lông mày như núi mùa xuân, đôi mắt sáng ngời tràn đầy vẻ e lệ.
Nhìn khuôn mặt xinh đẹp như ánh ban mai kia, Lý Nhiên không khỏi có chút ngây dại.
…
Trăng treo đầu cành.
Khuôn mặt Thịnh Tri Hạ đỏ bừng, lấy chăn trùm lên đầu như một con đà điểu.
- Thì ra Lý Nhiên đang ở cùng với Nhạc thủ tịch... Trời đất quỷ thần thiên địa ơi!
Pháp khí mà nàng ta đưa cho Lý Nhiên được gọi là Minh Như Kính.
Bảo vật này có rất nhiều công dụng tuyệt vời.
Nó có thể thu nhận Tiên Khí tiêu tán ra ngoài, truy dò kho báu, cũng có thể xóa bỏ phiền nhiễu, ổn định tâm trí.
Điều quan trọng nhất là khuếch đại nhận thức, phát hiện âm thanh và hình ảnh xung quanh.
Trước đây nàng ta vẫn luôn dùng thứ này, để cảm ơn Lý Nhiên nên nàng ta đã tặng nó cho hắn.
Chỉ cần đối phương xóa ấn ký trên đó là được.
Kết quả là Lý Nhiên nửa ngày cũng không có động tĩnh.
Thịnh Tri Hạ nhịn không được nên mới cảm ứng một chút, ai ngờ âm thanh và hình ảnh phản hồi khiến nàng ta hoàn toàn bị sốc.
Nó hoàn toàn vượt quá khả năng chịu đựng của nàng ta.
Không muốn xem nhưng không thể nhịn được…
Sắc mặt Thịnh Tri Hạ đỏ bừng, tóc tai bù xù, ánh mắt thẫn thờ nhìn ra phía bên ngoài ngoài cửa sổ.
- Đã qua cả một ngày, tên gia hỏa này vẫn không thấy mệt sao...
Nàng ta đột nhiên cảm thấy có chút đau lòng cho Nhạc Kiếm Ly.