Phía Bắc Nam Phong Thành.
Một chiếc phi thuyền xẹt ngang qua bầu trời.
Chiếc phi thuyền được trạm trỗ long phượng, xa hoa không gì sánh được, hiển nhiên đây không phải là pháp khí tầm thường gì.
Một thiếu nữ mặc cẩm bào màu vàng óng, trên y phục có thêu hoa văn hình giao long, nàng ta đang bắt chéo tay ra sau lưng mà đứng ở trên boong thuyền.
Mái tóc màu xanh rũ xuống như suối, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn, làn da mịn màn, xương cốt thanh tú, mặt mày xinh đẹp như họa.
Đây chính là Tam Công Chúa của Thịnh Tộc, Thịnh Tri Hạ!
- Vương Tướng Quân, chúng ta còn cách Nam Phong Thành xa lắm không?
Thịnh Tri Hạ dò hỏi.
Một nam tử khôi ngô mặc khôi giáp đang đứng phía sau nàng ta, hắn chắp tay lại rồi nói:
- Hồi bẩm Tam Công Chúa, còn hơn hai trăm dặm nữa.
Thịnh Tri Hạ gật đầu.
- Vậy cũng sắp đến rồi.
Từ sau khi Yêu Thú ở Thập Vạn Đại Sơn dị động, triều đình là nơi nhận được tin tức trước tiên.
Nghe nói có thôn trang đã bị Yêu Thú phá hủy, thế nên Thịnh Tri Hạ bèn chủ động xin đi giết giặc, tiến đến đây tiến hành điều tra.
Nhưng Nam Cương cách Trung Thổ quá xa, đã tiến phạm trù của các tông môn rồi nhưng cũng không hề có Truyền Tống Trận Pháp của Thịnh Tộc.
Cho nên nàng ta cũng chỉ có thể truyền tống đến một nơi ở bên ngoài cách thành trì khoảng mấy vạn dặm, sau đó mới cưỡi phi thuyền chạy tới đây.
Cứ như vậy mà đã qua một ngày một đêm rồi.
Vương Tướng Quân nói:
- Mỗi một đại tông môn e rằng vì muốn tranh đoạt Tiên Duyên nên hôm qua cũng đã chạy tới đó rồi. Hiện tại Chính Ma đều đang tề tụ bên trong Nam Phong Thành, ngư long hỗn tạp, trắng đen lẫn lộn, Tam Công Chúa nhất định phải cẩn thận!
Thịnh Tri Hạ lắc đầu nói:
- Không sao cả, bổn cung không có hứng thú nào với Tiên Duyên cả, chỉ hy vọng bách tính Nam Phong Thành có thể bình an vô sự thôi.
Trên gương mặt nhỏ nhắn của nàng ta hiện lên vẻ rầu rĩ.
Lần dị động này đã thu hút rất nhiều ánh mắt của các tông môn khác.
Chắc chắn bên trong Nam Phong Thành tụ tập rất nhiều người trong Ma Giáo, bao gồm Sát Sinh Ngục, Hợp Hoan Tông… Thậm chí tên đệ nhất Thiên Ma kia cũng rất có khả năng ở đó!
Bọn họ xem mạng người như cỏ rác, nhỡ đâu bọn họ nổi lên sát tâm với Chính Đạo, vậy thì dân chúng vô tội trong thành có thể sẽ gặp phải tai ương mất.
Đó cũng đều là con dân của Thịnh Tộc nàng ta cả!
- Nhanh lên một chút, mau hơn chút nữa!
Thịnh Tri Hạ nhịn không được mà thúc giục.
Ánh sáng của Tụ Linh Trận trên phi thuyền lóe lên, lấy tốc độ nhanh nhất mà bay về phía Nam Phong Thành.
Không lâu sau, một thành trì to lớn đã xuất hiện trong mắt bọn họ.
Lúc này, Vương Tướng Quân phát ra một tiếng thét đầy kinh hãi.
- Tam Công Chúa, mau nhìn phía dưới kìa!
Thịnh Tri Hạ nghe thấy thế thì cũng đưa mắt nhìn xuống dưới, cả người nhất thời ngây dại hết cả.
Đó là một cảnh tượng thê thảm đến mức nào cơ chứ?
Vô số thi hài trải dài khắp đại địa, từ nơi cửa thành bắt đầu dọc theo không biết bao nhiêu dặm! Khắp nơi đều là cánh tay bắp chân, tiên huyết nhuộm đỏ cả một mảnh đất vàng óng. Dù cho bọn họ có ở trên không trung thì cũng có thể ngửi được mùi máu tanh gay mũi.
Từ chỗ cao nhìn lại, phảng phất cứ như thể dùng máu thịt để xây đắp thành thảm đại địa vậy!
Phi thuyền chậm rãi hạ xuống đất.
Thịnh Tri Hạ nhìn chằm chằm vào địa ngục nhân gian này.
Thi hài của đủ loại Yêu Thú mênh mông vô bờ, trong đó còn có Man Hùng khổng lồ, có Quái Điểu dữ tợn, thậm chí còn có… Lôi Đình Cuồng Sư!
- Đây là… Yêu Thú công thành rồi sao?
Giọng nói của Vương Tướng Quân có chút căng lên.
Dù cho hắn có kinh nghiệm chinh chiến sa trường thì cũng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng thê thảm như thế này.
Thịnh Tri Hạ bỗng nhiên phục hồi tinh thần lại.
- Không ổn rồi, bách tính trong thành!
Ngay cả Yêu Thú cũng tổn thất đến thảm hại như vậy, thế thì phàm nhân trong thành chẳng phải là đã…
Từ trên thuyền, nàng ta bay vọt lên trời, phóng nhanh như một tia chớp về phía Nam Phong Thành.
- Công Chúa, cẩn thận trong thành có Yêu!
Vương Tướng Quân vội vàng dẫn người đuổi theo nàng ta.
. . .
Thịnh Tri Hạ ừa mới bay vào trong thành, cảnh tượng trước mắt lại làm cho nàng ta phải ngẩn ra.
Chỉ thấy trong thành cũng không hề thảm thiết hay khốc liệt gì như trong tưởng tượng cả, ngược lại lại vô cùng náo nhiệt khiến người ta có chút không dám tin tưởng.
Không ít Tu Hành Giả đang ngồi thiền ở trên quảng trường, dân chúng bên cạnh đang vội vàng giúp bọn họ nấu cơm chuyển nước, thậm chí còn nhìn thấy có đệ tử Chính Đạo đang giúp Ma Đạo chữa thương…
Thỉnh thoảng còn truyền đến một trận tiếng cười đùa giòn giã, thoạt nhìn bầu không khí quả thực vô cùng hòa hợp.
- Đây…
Thịnh Tri Hạ nhìn đến mức ngu người.
Sau khi đám người của Vương Tướng Quân chạy tới thì cũng bị một màn trước mắt này làm cho hoảng sợ đến cực điểm.
Hắn dùng sức dụi dụi đôi mắt mình.
- Đây… đây là tình huống gì vậy? Sao Chính Đạo lại an ổn ngồi chung với Ma Đạo rồi? Vì sao phàm nhân lại dám vui vẻ cười đùa với Tu Hành Giả chứ?
Làm sao mới vừa qua một ngày mà cả thế giới đều đã thay đổi trở nên xa lạ như thế rồi!
Vương Tướng Quân phục hồi tinh thần lại, hắn gào to lên một tiếng.
- Thành chủ Nam Phong Thành đâu? Công Chúa điện hạ giá lâm, còn không mau tới tiếp giá!
Trên quảng trường an tĩnh một chốc, tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía bọn họ.
Thành chủ nhìn thấy Thịnh Tri Hạ mặc một thân giao bào, hắn ta không khỏi sợ run cả người, vội vàng bước nhanh chạy tới.
Cúi người chào thật sâu, chắp tay thi lễ rồi nói:
- Tiểu nhân là Thành chủ của Nam Phong Thành, Trương Mục, bái kiến Tam Công Chúa điện hạ! Không biết Công Chúa đại giá quang lâm, không có tiếp đón từ xa, mong Công Chúa thứ tội.
Mặc y phục này đã nói rõ thân phận của nàng ta rồi. Giao Long Công Chúa, Thịnh Tri Hạ!
Thịnh Tri Hạ gật đầu nói:
- Không sao.
Lúc này Trương Mục mới đứng lên.
- Bổn cung nhìn thấy ngoài thành có vô số Yêu Thú tử thương, thế nhưng trong thành giống như lại rất bình yên vô sự, đến tột cùng là đã có chuyện gì xảy ra?
Thịnh Tri Hạ dò hỏi.
Trương Mục hồi đáp:
- Tối hôm qua Yêu Thú ở Thập Vạn Đại Sơn bạo động, Yêu Triều tập kích Nam Phong Thành…
Hắn ta kể lại tất cả mọi chuyện đã xảy ra vào tối hôm qua, kể lại rất rõ ràng và chi tiết.
Sau khi nghe xong, Thịnh Tri Hạ có chút sững sờ.
Nàng ta có thể nhìn ra được chuyện Yêu Thú công thành, thi thể của Yêu Thú đầy rẫy ở ngoài thành chính là chứng cứ.
Nhưng điều vượt ra ngoài dự liệu của nàng ta chính là Tu Hành Giả của Chính Ma Lưỡng Đạo lại có thể liên thủ lại với nhau để đối kháng với Yêu Thú, bảo vệ mấy trăm ngàn phàm nhân trong thành!
Đây quả thực là chuyện rất khó có thể tưởng tượng được!
Lúc này, nàng ta nhìn thấy Lâm Lang Nguyệt ở một bên, thế nên mới sải bước đi nhanh tới.
- Lâm Tiên Tử!
Lâm Lang Nguyệt hơi gật đầu.
- Thịnh Công Chúa.
Thịnh Tri Hạ bái một cái thật sâu rồi mới cảm kích nói:
- Cảm tạ Lâm Tiên Tử đã dẫn dắt các tu sĩ bảo vệ bách tính của Nam Phong Thành, ta thay mặt cho hoàng tộc Đại Thịnh biểu thị lòng biết ơn chân thành nhất đối với ngài!
Theo suy nghĩ của nàng ta, chắc chắn là Lâm Lang Nguyệt đã cầm đầu đối kháng với Yêu Triều.
Cũng chỉ có thiên kiêu số một này mới có thực lực và tiếng nói như vậy thôi.
Thế nhưng ai biết Lâm Lang Nguyệt lại lắc đầu mà nói:
- Ta cũng không có dẫn dắt mọi người, Thịnh Công Chúa có cảm tạ thì nên cảm tạ người khác ấy…
- Hả?
Thịnh Tri Hạ nghe thấy vậy thì cũng nghi ngờ nói:
- Lời này của Lâm Tiên Tử là có ý gì?
Đúng lúc này, đoàn người đột nhiên an tĩnh lại.
Những người tu hành dồn dập đứng lên, nhường ra một con đường. Một nam tử để trần thân người, bắp thịt cuồn cuộn như rồng đang chậm rãi đi tới.
Bốn phía lặng ngắt như tờ, trong mắt mọi người đều tràn đầy vẻ kính nể.
Sau khi Vương Tướng Quân nhìn thấy rõ tướng mạo của người nọ, chân mày của hắn cũng không khỏi nhíu lại.
Hắn vội vàng ngăn Thịnh Tri Hạ ở phía sau, rút bội kiếm ra rồi lạnh lùng mà nói:
- Công Chúa cẩn thận, đó là Ma Tử Lý Nhiên!
- Lý Nhiên?
Trong lòng các thị vệ đi theo phía sau cũng run lên, tất cả đều nhao nhao rút vũ khí ra.
Đây chính là đệ nhất Thiên Ma trong truyền thuyết!
Kết quả Thịnh Tri Hạ còn chưa lên tiếng thì lại có một trận tiếng kim loại va chạm vào nhau vang lên.
Chỉ thấy tất cả Tu Hành Giả đều tế xuất pháp khí ra, ầm ầm tràn tới, nhìn chằm chằm vào bọn họ!
Ánh mắt của Tần Như Yên lạnh lẽo như băng, trong tay cũng đang dung hòa đạo pháp.
Thanh trường kiếm của Nhạc Kiếm Ly cũng run rẩy, phảng phất như một giây kế tiếp là sẽ chém vào yết hầu của Vương Tướng Quân ngay!
Chính Ma Lưỡng Đạo lại vì Lý Nhiên mà chống đối lại hoàng tộc!
Bầu không khí ngưng trọng lại, giương cung bạt kiếm!
- …
Vương Tướng Quân nuốt một ngụm nước bọt, hắn cứ luôn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng lắm.