Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương!

Chương 118: Sự thay đổi của lâm lang nguyệt, nhạc kiếm ly kỳ quái!

Chương Trước Chương Tiếp

Toàn bộ quảng trường yên tĩnh đến mức nghe thấy cả tiếng kim rơi nữa.

Tất cả ánh mắt đều tập trung lên trên thân ảnh mạnh mẽ mà rắn rỏi kia. Có sợ hãi, có hoảng hốt, có căm hận, cũng có kích động…

Lý Nhiên.

Cái tên này tựa như một đám mây đen quanh quẩn trong lòng mọi người, khiến cho bọn họ không tài nào thở nổi.

Đám người của Chính Đạo vốn đang thân thiện hàn huyên với nhau, giờ đây sắc mặt đều trở nên có hơi tái nhợt. Thậm chí trong đó còn có vài người đã từng bị hắn đánh cho một trận trên Trừ Ma Đại Hội. Lúc này, hai đùi bọn họ đã run rẩy không ngớt.

Mà người trong Ma Đạo thì vô cùng hưng phấn.

Cuối cùng hung thần phía bên đây cũng đã tới rồi!

- Đây chính là đệ nhất Thiên Ma đó sao?

- Dáng dấp thật là đẹp trai!

Hừ! Không phải Lâm Lang Nguyệt sợ đến mức hai chân run rẩy rồi đó chứ?

- Sao bên Chính Đạo không tiếp tục lớn lối nữa rồi? Tiếp tục trò chuyện đi chứ?

- Lý Thánh Tử có hứng thú song tu không? Ta biết rất nhiều tư thế mê hoặc đấy.

. . .

Khóe miệng của Lâm Lang Nguyệt giật giật run rẩy, con ngươi bình tĩnh cuối cùng cũng gợn lên sóng to gió lớn.

Nàng ta bắt đầu hồi tưởng lại cơn ác mộng đáng sợ kia.

Ở bên trong Đạo Tuyệt Tử Địa cắt đứt hết vạn pháp, nàng ta đã mấy lần trọng thương mà ngã gục, nhưng vẫn cố gắng dựa vào một cỗ tín niệm để chống đỡ qua ngày.

Đó chính là chiến thắng Lý Nhiên, chứng minh bản thân mình!

Trả lại cho hắn gấp mười lần những sỉ nhục mà nàng ta đã phải chịu!

Nàng ta nhắm hai mắt lại, nỗ lực bình phục lại tâm tình của mình.

Bây giờ còn chưa phải là lúc…

Nhạc Kiếm Ly nhìn thân ảnh kia, trong mắt nàng tràn đầy vẻ vui mừng khi người khác gặp họa.

- Lý Nhiên, lại gặp ngươi rồi…

Nàng ta sải bước chân, không kiềm được mà đi về phía hắn, đột nhiên cả người cương cứng tại chỗ.

Chỉ thấy một vóc dáng thướt tha, nhẹ nhàng, một cô nương đeo tấm sa đen che mặt đi tới bên người Lý Nhiên, ánh mắt mang theo nét quyến rũ mà nhìn hắn.

Đó chính là Tần Như Yên của Hợp Hoan Tông.

Hai người đang nói gì đó, thỉnh thoảng Tần Như Yên còn che miệng cười khẽ, dường như có quan hệ cực kỳ thân thiết với hắn.

- Sao hắn lại chuyện trò vui vẻ với yêu nữ này như vậy chứ? Đây chính là Hợp Hoan Tông đó…

Nhạc Kiếm Ly ngơ ngác nhìn hai người bọn họ, bàn tay cầm trường kiếm không ngừng run rẩy.



Tần Như Yên nhẹ giọng nói:

- Lý Thánh Tử, ngài tới rồi.

Lý Nhiên không mặn không nhạt nói:

- Ừm, tới rồi.

- U La Điện cách nơi đây xa xôi như thế, không ngờ ngài lại tới nhanh như vậy.

Tần Như Yên nói.

Nhưng Lý Nhiên lại rất tùy ý.

- Lúc bay vừa hay thuận gió nên tốc độ tương đối nhanh.

Hắn cũng không có ngốc đến mức đi bại lộ chuyện về Truyền Tống Trận.

- Ha ha ha, ngài thật là hài hước.

Tần Như Yên nhẹ giọng cười nói.

- …

Vẻ mặt Lý Nhiên cực kỳ cạn lời.

Hài hước chỗ nào chứ hả? Ngươi cười cái gì mà cười chứ?

Nhưng mà một màn này rơi vào trong mắt Nhạc Kiếm Ly lại trở thành sự tượng trưng cho mối quan hệ mập mờ…

. . .

Lúc này, Bạch Tương Dạ đã đi tới, hắn ta nói:

- Chắc vị này chính là Lý Thánh Tử đúng không? Ngưỡng mộ đại danh đã lâu, hân hạnh được gặp!

Lý Nhiên nghi ngờ nói:

- Ngươi là?

Bạch Tương Dạ nói.

- Đệ nhất Ngục của Sát Sinh Ngục, Bạch Tương Dạ.

Lý Nhiên cau chân mày lại.

Là hắn ta?

Kẻ này cũng có chút lai lịch đấy.

Sát Sinh Ngục tổng cộng gồm có mười tám tầng Sát Ngục, đi lên theo từng tầng thì địa vị cũng càng cao. Mà thứ quyết định xem ngươi nằm ở Ngục nào cũng không phải thực lực hay tiềm lực gì đó, mà là số lượng người mà ngươi đã giết. Sát nhân càng mạnh, số lượng người chết càng nhiều thì địa vị cũng càng cao, còn dùng phương pháp nào thì căn bản không ai quan tâm cả.

Mà tên Bạch Tương Dạ lại mạnh mẽ giết từ tầng mười tám lên thẳng tầng đầu tiên! Đạp lên núi thi thể chồng chất và trở thành thủ tịch của tông môn.

Người đời đặt cho biệt hiệu, Sát Sinh Bạch Đồ!

Chỉ có điều, bình thường hắn ta rất khiếm tốn, cũng không dễ dàng gì lộ diện. Đây cũng là lần đầu tiên Lý Nhiên nhìn thấy hắn ta.

- Hân hạnh.

Lý Nhiên gật đầu rồi cũng không nói gì thêm nữa.

Bạch Tương Dạ nở nụ cười xán lạn, không hề nhìn ra một chút bộ dạng của Sát Nhân Cuồng nào cả.

. . .

Đến tận đây, hai nhân vật then chốt của hai đạo Chính Ma xem như là đã tới đông đủ.

Tất cả mọi người đưa mắt nhìn nhau, ai nấy cũng đều có suy nghĩ riêng của mình, trong lúc nhất thời, bầu không khí trở nên ngưng trọng.

Đúng lúc này, Lâm Lang Nguyệt bước ra.

Giọng nói của nàng ta rất lạnh lùng, quanh quẩn khắp xung quanh quảng trường.

- Các vị tu sĩ, ta là thủ tịch của Thiên Xu Viện, Lâm Lang Nguyệt, nói vậy chắc mọi người cũng đã biết đến ta rồi nhỉ.

Các đệ tử của Chính Đạo đều nhao nhao hưởng ứng, mà Ma Đạo thì lại lộ ra vẻ mặt khinh thường.

Lâm Lang Nguyệt không thèm để ý đến bọn họ, nàng ta tiếp tục nói:

- Ta biết rõ các vị Chính Ma khác biệt, không thể cùng nhau ngồi xuống bày mưu tính kế, nhưng bây giờ đã không giống với ngày xưa nữa rồi.

- Yêu Ma ở Thập Vạn Đại Sơn bạo loạn, phía sau đó rất có thể là có Yêu Vương xuất thế, việc này chẳng phân biệt Chính Đạo hay là Ma Đạo, đây là kiếp nạn của toàn bộ người trong Hạo Thổ! Tổ chim bị phá rồi thì trứng còn có thể nguyên vẹn được nữa hay không?

- Cho nên trước khi xác định được nguồn gốc của đị động, hy vọng các vị có thể buông bỏ thành kiến xuống, cùng chung tay với nhau thương nghị để đối kháng với việc của Yêu Triều!

Lời nói này cực kỳ có tình có lý, nhưng lại không hề làm mất đi chí khí to lớn của Chính Đạo.

Nhưng người sáng suốt đều biết ít nhiều gì thì lời này cũng có chút vô nghĩa.

Nếu như thật sự là Yêu Vương xuất thế, là kiếp số của Nhân Tộc, vậy làm sao mà đám Nguyên Anh, Kim Đan, hay thậm chí là Trúc Cơ bọn họ có thể ngăn cản được cơ chứ?

Mấy vị tôn giả Đế Cấp ở các tông môn đã xuất thủ từ lâu rồi.

Bọn họ ở nơi này thương nghị, bàn mưu tính kế làm khỉ gì?

Lần này, dị động xuất hiện hơn phân nửa là do có dị bảo xuất thế, vậy thì xem xem nó sẽ rơi vào tay ai đây!

Cho nên trong lúc nhất thời hoàn toàn không có người nào đáp lời cả.

Dường như Lâm Lang Nguyệt đã nhìn thấu ý nghĩ của mọi người, nàng ta tiếp tục nói:

- Nếu như đúng thật là dị bảo xuất thế, vậy tất nhiên mỗi người chúng ta đều phải tự dựa vào bản lĩnh của mình rồi. Ta chỉ hy vọng trước khi xác định được mọi chuyện thì sẽ không có ai len lén đâm dao sau lưng thôi!

Lời nói này đã chọc vào tim đen của tất cả mọi người.

Trong lúc nhất thời, đám người Chính Đạo lập tức hưởng ứng.

- Ta ủng hộ cách nói của Lâm Tiên Tử.

- Không sai, vì Nhân Tộc, cần phải tạm thời buông bỏ thành kiến.

- Hạo Thiên Tông tán thành!

. . .

Lâm Lang Nguyệt đưa ánh mắt quét về phía đám người Ma Đạo.

- Các vị Ma Đạo thì sao? Ý các vị thế nào?

Người trong Ma Đạo cũng có hơi động tâm, nhưng không một người nào lên tiếng nói chuyện cả, ánh mắt bọn họ đều tụ tập hết lên trên người Lý Nhiên, phảng phất cứ như là đang chờ hắn đưa ra quyết định vậy.

Lý Nhiên híp mắt đánh giá Lâm Lang Nguyệt.

Nữ nhân này thay đổi rồi.

Dựa theo tính cách trốn tránh của nàng ta lúc trước, chắc chắn nàng ta sẽ kiên quyết không đứng ra dàn xếp cục diện và nói ra mấy lời xã giao không có chút tác dụng nào như vậy.

Mà nhìn ánh mắt của nàng ta… dường như là đang thị uy với hắn?

- Thú vị đấy.

Lý Nhiên lộ ra một nụ cười.

- U La Điện ta đồng ý.

Vừa dứt lời, Tần Như Yên cũng lập tức gật đầu theo.

- Hợp Hoan Tông không có ý kiến.

Nhạc Kiếm Ly nhìn thấy một màn như vậy, khóe miệng nàng ta co giật một hồi, khuôn mặt nhỏ nhắn càng trắng nhợt hơn một phần.

Bạch Tương Dạ nhún nhún vai, cũng mỉm cười nói:

- Sát Sinh Ngục tán thành.

. . .

Chờ người trong Ma Đạo đều thể hiện thành ý hết thì Lâm Lang Nguyệt mới gật đầu nói:

- Tốt, nếu các vị cũng đã không có ý kiến gì, vậy các tông chúng ta phái một đại biểu ra để hội đàm ở Thu Nguyệt Lâu trong thành đi.

Nói xong, nàng ta trực tiếp xoay người rời đi.

Lý Nhiên nheo mắt lại mà nhìn theo bóng lưng của nàng ta.

Lâm Lang Nguyệt đã trở nên mạnh mẽ hơn rồi. Hơn nữa không phải chỉ mạnh hơn một chút thôi đâu.

Nhưng cụ thể là đã tới cảnh giới gì rồi, tạm thời hắn vẫn chưa nhìn thấu được.

Tần Như Yên đứng ở bên cạnh hắn, thấp giọng nói:

- Nàng ta đã tiến vào Đạo Tuyệt Tử Địa, đó là cấm địa của Thiên Xu Viện. Có người nói nếu có thể sống sót mà đi ra khỏi đó thì tu vi đều sẽ tăng vọt.

- Ừm.

Lý Nhiên gật đầu.

Lúc này, Nhạc Kiếm Ly vừa đúng lúc đi lướt qua bên cạnh hai người.

Lý Nhiên vừa định chào hỏi, ai biết đối phương chỉ hừ một tiếng rồi quất đuôi ngựa mà đi xa.

- …

Lý Nhiên vò đầu một hồi.

Đây là làm sao nữa đây? Ai lại chọc tới nàng rồi?

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️