Xin Nhờ, Ta Thật Không Muốn Cùng Mỹ Nữ Chưởng Môn Yêu Đương!

Chương 101: Ngủ lại ở tẩm cung, hiếu tâm biến chất!

Chương Trước Chương Tiếp

Lý Nhiên kinh ngạc đến ngây người.

Trong mắt hắn, tất cả mọi thứ đều đã thay đổi.

Không khí xung quanh trở nên tươi mới giống như hắn đã tiến vào thế giới kia.

Hắn có thể cảm nhận được mạch đập của đại địa, hơi thở của làn gió nhẹ, rõ ràng đang ở trong tẩm cung mà lại có thể chạm tới những bông hoa tuyết mềm mại ở bên ngoài.

Giống như Lý Nhiên đã vén được bức màn thế giới để thấy được bản chất của vạn vật.

Hắn giơ tay lên làm cho hơi nước bốc lên rồi ngưng tụ lại ở lòng bàn tay mà biến hóa thành các loại hình dạng, khi thì thành nước, khi thì kết băng.

Sự kiểm soát đối với nguyên tố đã kỳ diệu đạt đến đỉnh cao.

Mà biến hóa lớn nhất chính là cơ thể hắn.

Kim Đan ở bên trong Đan Điền đã biến mất.

Thay vào đó là một mảnh linh lực tạo thành hồ nước, bên trong mỗi một giọt nước đều ẩn chứa linh lực hùng vĩ.

Tiểu nhân kia đang ngồi xếp bằng ở giữa hồ, bay lơ lửng ở trên mặt nước mà tiếp tục tu luyện và hít thở không ngừng.

Thân thể càng lúc càng trở nên trong suốt như pha lê và dường như còn xuất hiện thêm một tia kim quang nữa.

Lý Nhiên vò đầu.

- Chẳng lẽ Đoạt Thiên Công đang biến hóa sao?

Lúc này một tiếng động nhỏ vang lên bên tai kéo hắn về thực tại.

Hắn chỉ thấy Lãnh Vô Yên đang đứng ở một bên rồi nhìn về phía hắn với ánh mắt có chút chấn động.

- Sư tôn, hình như đệ tử đã... Đột phá rồi?

Lý Nhiên vò đầu nói.

Lãnh Vô Yên xấu hổ quay đầu ra chỗ khác.

- Ngươi mặc y phục tử tế vào rồi hãy nói.

Lý Nhiên cúi đầu xuống, mặt hắn đột nhiên đỏ lên.

Nước tắm đã bị bốc hơi lên nên hầu như không còn lại mấy, mà hắn lại cứ trần trụi ngồi ở dưới đáy bể như vậy, dáng vẻ trông vô cùng xấu hổ.

Hắn vội vàng lấy y phục ra, tay chân luống cuống mặc vào.

Lãnh Vô Yên nhìn thấy dáng vẻ hốt hoảng của hắn thì nín cười quay người lại.

- Cùng đến đây với bổn tọa đi.

- Được.

Lý Nhiên lên tiếng rồi theo sau nàng.

....

Hai người đi vào trong phòng ngủ.

Lý Nhiên tò mò đánh giá xung quanh.

Gian phòng rất lớn nhưng đồ đạc lại ít đến mức đáng thương.

Ngoại trừ có giường và bàn ở phía ngoài thì không còn thứ gì cả.

Về cơ bản khi hắn nhìn vào phong cách này thì đã có thể xác định được đây chính là khuê phòng của Lãnh Vô Yên.

Chân mày Lý Nhiên không khỏi giật một cái khi nhìn thấy đống chăn gối lộn xộn ở trên giường.

Lãnh Vô Yên chú ý tới ánh mắt của hắn, sắc mặt không khỏi đỏ lên.

- Khụ khụ, qua đây ngồi đi.

Lý Nhiên nghe lời ngồi ở phía đối diện nàng.

Lãnh Vô Yên bắt lấy tay hắn thì cảm nhận được linh lực đang luân chuyển một vòng ở trong cơ thể hắn, nàng gật đầu nói:

- Ngươi thật sự đã đột phá.

Lý Nhiên cảm thấy vui mừng một chút.

- Bây giờ đệ tử đã là Nguyên Anh rồi sao?

Lãnh Vô Yên lắc đầu.

- Cũng không hẳn là như vậy. Mặc dù Kim Đan tiêu tán và nước tụ thành hồ đúng là một trong những ký hiệu của Nguyên Anh nhưng bên trong Đan Điền của tiểu nhân ngươi lại có chút khác biệt với Nguyên Anh, giống như là một hình ảnh thu nhỏ của công pháp nào đó.

Nhưng đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy một người có thể tự động tu luyện thành Nguyên Anh.

Hơn nữa còn có một điểm nàng vẫn chưa nói đến.

Khi Kim Đan bình thường tiến vào Nguyên Anh thì linh lực sẽ bị dồn nén mà ngưng tụ lại khiến cho sơ kỳ giống như một vũng nước nhỏ.

Với sự tu luyện không ngừng, diện tích sẽ mở rộng ra từng chút một.

Làm gì có người nào có thể có một cái hồ lớn giống như Lý Nhiên được chứ?

Ở cảnh giới này của hắn mà có thể có linh lực dồi dào như vậy thì thật sự là chưa từng nghe thấy bao giờ.

- Hắn chỉ mới tiến vào Kim Đan được có hai năm nhưng lại có thể lập tức đột phá đến Nguyên Anh. Thiên phú này thật sự là quá khủng bố!

Ánh mắt Lãnh Vô Yên nhìn hắn đầy ngạc nhiên và tự hào.

- Không hổ là nam nhân mà bổn tọa nhìn trúng!

...

Trong lòng Lý Nhiên đã sớm có sự chuẩn bị đối với việc đột phá.

Trước khi xuống núi, hắn cũng đã là Kim Đan Kỳ đại thành.

Nhưng thử thách và cuộc chiến mà hắn đã trải qua sau đó đã khiến cho tu vi của hắn tiến thêm một bước, tâm tính cũng được lắng đọng lại.

Mà trận chiến khốc liệt với Lâm Lang Nguyệt kia càng làm cho hắn mơ hồ va chạm vào cánh cửa của sự đột phá.

Cho nên việc phá Đan thành Anh cũng đã nằm trong dự liệu của hắn.

Chỉ là phương thức đột phá có chút kỳ quái.

Vốn dĩ tiểu nhân kia đang tu luyện ở trong đầu nhưng vừa rồi lại chìm vào trong Đan Điền mà luyện hóa cả Kim Đan của hắn.

Vì vậy xem ra chuyện này cũng không được bình thường cho lắm.

Lý Nhiên nói:

- Thứ kia đúng là công pháp cụ tượng, tên là Đoạt Thiên Công.

Hắn vận chuyển Đoạt Thiên Công khiến cho kim sắc cổ triện lập tức bao phủ toàn thân trong nháy mắt.

Không chỉ có mỗi văn lộ càng thêm rõ ràng mà kim quang cũng càng ngày càng trở nên chói mắt hơn so với trước đây.

Lãnh Vô Yên sửng sốt.

- Đây là...

Đôi mắt nàng nheo lại rồi nhìn kỹ một lượt.

- Thôn phệ, luyện hóa, Thôn Nạp Vạn Pháp, Bất Tử Bất Diệt...

Nàng lẩm bẩm nói:

- Đoạt Thiên Công sao? Trên đời lại còn có công pháp bá đạo như vậy à! Ngươi học được từ đâu vậy?

Lý Nhiên nói:

- Ta lấy được ở bên trong Bí Cảnh.

Hệ thống là ranh giới cuối cùng của hắn nên hắn không thể tiết lộ chuyện này đối với bất cứ một người nào được, bao gồm cả sư tôn ở trong đó.

Lãnh Vô Yên nghe xong thì gật đầu.

Loại kỳ công này không có khả năng xuất hiện ở bên trong cõi phàm trần nên chỉ có Cổ Đế Truyền Thừa mới có thể giải thích được.

- Công pháp này vô cùng tà ác nên bổn tọa cũng không thể hoàn toàn nhìn thấu được. Tuy nhiên ta có thể chắc chắn rằng đây chính là sáng tạo của Thiên Đại.

Tim Lý Nhiên đập thình thịch.

Lý Vô Thường không thể nhìn thấu đã đành, ngay cả Lãnh Vô Yên cũng không thể nhìn thấu thì rốt cuộc đẳng cấp của Đoạt Thiên Công cao tới mức nào đây?

- Không hổ là một sản phẩm của hệ thống, quả nhiên vô cùng lợi hại!

Trong lòng hắn cảm thấy thoải mái.

...

Lúc này Lý Nhiên đột nhiên nhớ ra cái gì đó rồi hỏi:

- Vừa nãy khi đệ tử đột phá, lúc đầu có chút không đủ lực nhưng đột nhiên lại có cổ linh lực mạnh mẽ xông lên, là sư tôn xuất thủ sao?

Lãnh Vô Yên lắc đầu nói:

- Linh lực của bổn tọa có ẩn chứa U Ảnh Chi Đạo nên những người khác không có cách nào thu nạp. Thứ mà vừa nãy ngươi hấp thu chính là cái này…

Nàng vung tay lên, trên bàn xuất hiện một số tiên tài đã khô héo.

- Những thứ này đều là ngươi đưa cho bổn tọa. Ta vốn định luyện hóa thành đan sẽ trả lại cho ngươi nhưng không ngờ rằng ngươi lại đột nhiên đột phá như vậy nên trong lúc vội vàng, ta cũng chỉ đành dùng trước.

Lãnh Vô Yên bất đắc dĩ nói.

Tiên tài luyện hóa thành đan thì hiệu quả mới là tốt nhất.

Hấp thu trực tiếp có cảm giác như ngưu tước mẫu đơn (*).

Tuy nhiên có thể trợ giúp Lý Nhiên thuận lợi đột phá nên ngược lại cũng không tính là lãng phí.

Lý Nhiên chăm chú nhìn nàng.

- Sư tôn, ngươi đối với ta thật tốt.

Gò má Lãnh Vô Yên đỏ lên.

- Đều là vật của ngươi nên cũng chỉ là vật quy nguyên chủ mà thôi.

Lý Nhiên cười híp mắt lại gần.

- Đệ tử chính là của sư tôn nên sư tôn vẫn thuộc về sư tôn.

Lãnh Vô Yên cảnh giác nói:

- Nghịch đồ, ngươi, ngươi dựa vào ta gần như vậy làm gì chứ?

- Đệ tử muốn nghe người gọi tên ta bằng một xưng hô khác.

- Không muốn!

- Gọi ngay một tiếng đi, cầu cầu.

- Phiền chết đi được… Tướng, tướng công.



Sáng sớm hôm sau

Tinh thần Lý Nhiên sảng khoái rời khỏi tẩm cung, thoải mái duỗi người.

Cuộc trò chuyện hôm qua kết thúc quá muộn nên hắn dứt khoát ngủ lại ở khuê phòng của Lãnh Vô Yên.

Nắn bóp nơi mềm mại của nàng, nói lời ngọt ngào suốt một đêm khiến cho khuôn mặt lạnh lùng và hờ hững của sư tôn phải đỏ ửng lên, tim cũng đập nhanh theo.

Điều duy nhất không được hoàn mỹ chính là lúc nửa đêm hắn giả vờ mộng du để tùy thời động thủ động cước nhưng kết quả lại bị một cước đạp xuống…

Thị vệ trước cửa nhìn hắn đi ra từ tẩm cung thì không khỏi cảm thấy sửng sốt.

- Thánh Tử đại nhân sớm như vậy đã tới bái kiến chưởng môn sao?

Cận vệ của Lãnh Vô Yên đã thay ca ba lần, bọn họ vừa mới đổi ca nên còn tưởng rằng sáng sớm Lý Nhiên đã đến.

Mà người bình thường nghĩ cũng không dám nghĩ đến việc ngủ lại ở tẩm cung của chưởng môn.

Lý Nhiên gật đầu.

- Ừm, ta qua đây thỉnh an sư tôn.

Thị vệ giơ ngón tay cái lên rồi thở dài nói:

- Thánh Tử thật đúng là một đồ đệ tốt biết tôn sư trọng đạo mà!

Lý Nhiên nghiêm túc nói:

- Đó là lẽ tự nhiên, hiếu tâm của ta đối với sư phụ có nhật nguyệt chứng giám.

- Thánh Tử thật sự là hiếu thuận mà…



Lãnh Vô Yên đứng ở phía sau cửa, sóng mắt nhộn nhạo rồi khẽ gắt lên một cái.

- Hiếu tâm sao? Sắc tâm nghe còn đúng!

(*): 牛嚼牡丹 (ngưu tước mẫu đơn): ngưu nhai mẫu đơn, chỉ những người sử dụng thứ gì đó rất quý giá mà lại không hề hay biết, coi nó như thứ bình thường.

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉

Thành viên bố cáo️🏆️