Khương Vọng dừng bước.
Lần trước từ Yêu giới trở về, sau khi tỉnh dậy hắn đã mở Đổng Tự Tiên ra, nhìn thấy nỗi nhớ nhung dày đặc chằng chịt. Hắn cũng đã ngay lập tức đuổi tới Vân thành, cũng đã dừng bước ở bên ngoài Vân thành.
Nhưng tâm tình của thời khắc này, cộng với cái ôm vừa mới xảy ra trước đó, đã hoàn toàn khác với lần đó.
“Vừa rồi quên tặng lễ vật cho nàng.” Khương Vọng nói, trong lòng lại có chút khẩn trương.
“Sao lại có thể quên một chuyện lớn như thế được?” Diệp Thanh Vũ nheo mắt cười.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây