“Bích Quỳnh?”
“Bích Quỳnh, ngươi thế nào rồi?”
Dường như nghe thấy một thanh âm như vậy bên tai.
Rất quen thuộc, cũng rất ân cần.
Từ đầu đến cuối Trúc Bích Quỳnh vẫn nhớ làn gió biển ngày hôm đó, nghẹn ngào như tiếng sáo trúc. Dĩ nhiên nàng ta cũng nhớ tới hô hấp của người nào đó, khẩn trương và bồn chồn đến như vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây