Trúc Bích Quỳnh không nhìn vào mắt hắn, mà tựa như nhớ tới cái gì, xoay người ra chiêu, mang theo đám thuốc đã nấu xong kia, để chúng lơ lửng giữa không trung. Tiếp đó nàng nâng một bình trong số đó lên, đưa cho Khương Vọng: “Uống thuốc đi.”
Khương Vọng nhận lấy, ngửa đầu uống một hơi cạn sạch như uống rượu nóng, sau đó nói: “Phiền ngươi thủ đảo.”
Trúc Bích Quỳnh phẩy tay áo một cái, đưa thuốc của Trần Trị Đào cùng Phù Ngạn Thanh đến cho bọn họ, sau đó dũng cảm đối mặt với Khương Vọng: “Ta đã là Thần Lâm, cũng nằm trong phạm vi quân lệnh.”
Khương Vọng không phản bác được.
Bình thuốc kia giống như bão tố tiến đến, nện cho không khí cũng phải vang lên. Trần Trị Đào phải dùng thủ pháp mới tiếp được, cũng mở miệng khuyên nhủ: “Tuy là lệnh triệu tập toàn quân nhưng chân truyền của Điếu Hải Lâu thế hệ này, một người đi là được rồi. Sư muội cứ thủ ở nơi này, xem xem các giới vực khác có cần trợ giúp không.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây