Khương Vọng nghe nhưng cũng không phải đang nghe.
Mãi đến thời khắc nào đó, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu.
Mọi người nhìn theo ánh mắt của hắn, thế là thấy Trúc Bích Quỳnh dắt theo một người, bước trên mây mà đến, đạo phục bồng bềnh tựa như được cắt may từ một góc màn trời của cận hải.
Phù Ngạn Thanh trầm mặc đã lâu như một đầm nước đọng, lúc này cũng toát ra mấy phần ngạc nhiên. Nữ tử chân truyền của Điếu Hải Lâu này, sao vừa đi ra ngoài một chuyến, trở về đã Thần Lâm?
Trần Trị Đào kinh ngạc: “Sư muội ngươi...”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây