“Không nói cũng không sao!” Dương Liễu cảnh giác kéo dài khoảng cách với hắn ta: “Ban nãy ta bảo bọn họ đi đã ám chỉ bọn họ đi mời viện binh, cường giả trong tông lập tức tới đây, ta khuyên ngươi đừng có chống cự vô ích!”
Lúc này âm mưu trong đầu y đã được phóng đại vô hạn. Nhân phẩm của Khương Vọng tuy không tệ, nhưng chỉ trong vòng mấy năm ngắn ngủi một thân một mình hắn có thể từ hạng vô danh trở thành nhân vật đức cao trọng vọng ở một nước bá chủ, tâm cơ mưu lược tuyệt đối không đơn giản. Đặc biệt để lại một cao thủ như vậy tại Hoài đảo, nhất định là có toan tính. Hoài đảo có nhiều hải thú mất khống chế như vậy, rất có thể là do người Tề quốc ra tay!
Thậm chí... có khi nào là Bạch Ngọc Hà vờ mượn danh nghĩa giao hảo với Dương Liễu y, từ đó lén lún hành động, hoàn thành kế hoạch một cách thần không biết quỷ không hay?
Nếu đúng như vậy thì đúng là Dương Liễu y không biết nhìn người, có tội với tông môn!
Không bàn những quanh co khúc khuỷu, trăm mối ngổn ngang trong lòng Dương Liễu nữa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây