Khương Vọng kịp phản ứng nhưng lại không kịp từ chối, dù sao Điếu Hải Lâu quả thực không luyện binh, trước giờ vẫn luôn hoạt động theo dạng tông môn, thế là hắn lại phải chuyển đề tài: “Đừng nhắc đến hai chữ danh tướng nữa. Có điều Trần sư huynh nguyện ý tiếp quân lệnh của ta, liên thủ chinh chiến với ta, trong lòng ta quả thực cảm thấy vô cùng an ủi! Chúng ta đồng tâm hiệp sức, sợ gì không phá được Hải tộc?”
Không đợi Trần Trị Đào phản bác, hắn đã phân công: “Nhiệm vụ ngươi nhận được là gì? Ngươi có suy nghĩ gì về Sa Bà Long Vực? Ngươi nói thêm cho ta biết về tình huống nơi đó đi.”
Mệnh lệnh này nói ra liền ra ngay được!
Trần Trị Đào hoảng hốt cảm thấy như mình vừa bê đá tự đập chân nhưng cũng chỉ có thể nhắm mắt nói: “Sùng Quang trường lão, Tuyên Uy kỳ tướng cùng Kỳ nguyên soái của các ngươi đã gặp mặt tại giới vực Hoàng Đài, thương nghị về cục diện tại Mê Giới, cũng đã thống nhất về việc hợp tác. Chi tiết cụ thể hơn thì ta không rõ nhưng mệnh lệnh mà ta nhận được, là thảo phạt Sa Bà Long Vực.”
Nếu Khương Vọng biết được những gì Huyết Vương đã gặp phải là có thể biết lần tam đại thế lực ở quần đảo gần biển gặp mặt này xảy ra khi nào. Cũng có lẽ sẽ vỗ tay khen một tiếng trước sự cứng cỏi của Huyết Vương. Thử nghĩ xem, nếu trong cuộc tranh sát với Tuyên Uy kỳ tướng Dương Phụng mà Huyết Vương chậm thêm một bước nữa thôi, đụng phải Sùng Quang cùng Kỳ Tiếu đến hội đàm, rất có thể đã phải thăng thiên ngay tại chỗ rồi...
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây