Trác Thanh Như lên tiếng trước: “Hắn còn chưa đi xa, ta có thể giúp ngươi đưa một vấn đề cho hắn.”
Trúc Bích Quỳnh chớp mắt: “Hỏi hắn lúc nào về à?”
Trác Thanh Như vỗ trán: “Giúp hắn công thành còn chưa đủ, ngươi còn định giúp hắn giữ nhà thật đấy à?”
“Cũng vừa lúc mệt mỏi.” Trúc Bích Quỳnh nói, cũng vô thức nghiêng đầu đi.
Trong tầm mắt nàng lúc này là cảnh tượng tàn nhẫn nhất của một chiến trường, đội quân Nhân tộc đông như kiến đang liên tục càn quét, phe Hải tộc gần như đã không còn sức mạnh để kháng cự.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây