“Không đúng!”
Bên trong hải sào thứ tư, trên gương mặt vì quá nghiêm túc mà trông có vẻ già trước tuổi kia của Ngao Hoàng Chung, có một cảm giác hưng phấn khó phác giác.
“Đã bốn canh giờ rồi, đại quân Nhân tộc lại chẳng có chút động tĩnh mới nào.”
Hắn ta vừa nói vừa lắc đầu.
“Tên Võ An Hầu của Tề quốc này không nên thong dong như thế. Hắn ta dẫn đại quân xuất hành, mỗi thời mỗi khắc đều là tiêu hao, lại luân phiên oanh kích hộ sào đại trận, quân nhu thâm hụt, mà ta cố thủ hùng quan, dựa đại trận mà làm ít công to, sao hắn có thể thong dong hơn ta được?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây