Khương Vô Ưu thản nhiên nghiêng người trên ghế, bày ra tư thế xem trò vui.
Lý Long Xuyên ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt vô hại: “Là Khương Thanh Dương! Không phải Thanh Dương sắp đi sao? Nên đã lôi kéo bọn đệ tới đây uống một bữa. Đệ nói uống trà là được rồi, uống trà là được rồi, nhưng hắn lại cứ đẩy bọn đệ lên xe ngựa, kéo tới nơi này! Tỷ, tỷ biết phẩm đức của đệ mà, đệ có nói dối bao giờ? Nếu tỷ thật sự không tin thì chờ lát nữa xuống lầu mà xem, có phải chỉ có một chiếc xe ngựa của Võ An Hầu hay không.”
Hắn ta dùng giày chọc chọc Yến Phủ, miệng thì tiếp tục nói: “Trước lúc tới đây, bọn đệ cũng không biết nơi này là chỗ nào...”
Đưa tay chỉ vào mỹ nhân nghịch nước trong ao ngọc, tỏ vẻ không thể nhìn nổi: “Còn... còn có thể loại tiết mục.”
Yến Phủ vẫn rũ mắt, chỉ “ừ” một tiếng từ khoang mũi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây