Cự viên thần tướng chậm rãi chuyển động đầu, liếc mắt nhìn 'Vải phong ấn' trên cánh cửa Thần Tiêu kia, lại ầm ầm quay đầu trở về, nhìn lên ông lão nhỏ bé lưng gu trước mặt: “Ta cũng coi như quen biết cũ với tiên sinh... Một trăm năm này quá lâu! Giảm giá đi! Thế nào?”
Mỗi một nếp nhăn trên mặt Bặc Liêm đều rất nặng nề, nhưng nụ cười của ông luôn luôn có cảm giác rất nhẹ nhàng.
Ông cười nói: “Thiên địa từ xưa tới giờ có thường thức của nó, cò kè mặc cả cũng không thể tránh né, để lão phu nghe một chút thành ý của ngươi đi!”
Nguyên Hi nói: “Ba nhịp thở.”
Bặc Liêm trực tiếp quay người.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây