Ai có thể cô độc chèo thuyền trong sông này?
Thời gian, không gian, nhân quả.
Mỗi một con cờ đều là kỳ thủ cho vận mệnh của chính mình. Mà mỗi một kẻ được gọi là “kỳ thủ”, sao lại không phải là tồn tại cao hơn hẳn một quân cờ?
Lúc đó, Khương Vọng toàn thân đẫm máu, vượt qua Thiên Yêu Pháp Đàn, bay vọt qua thanh đồng cự đỉnh, phía trên ngọn lửa đang bốc cao tận trời kia, rung vang Tri Văn Chuông nhưng lại không thu hoạch được gì, kiếm chỉ dòng sông thời gian cũng không có gì. Hắn có một loại thất lạc cùng mờ mịt chưa từng có nhưng cũng có một loại tự tại cùng bằng phẳng chưa từng có.
Không phải là —— ta đã chết chắc cho nên làm được gì thì cứ làm nấy.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây